Print Sermon

Mục đích của trang mạng nầy là để cung cấp những bài giảng viết miển phí và những bài giảng trên vi-đi-ô đến các mục sư và giáo sĩ trên toàn thế giới, đặc biệt là Thế Giới Thứ Ba, là những nơi có rất ít chủng viện thần học hay trường Kinh Thánh.

Những bài giảng và vi-đi-ô này được truyền đến khoảng 1,500,000 máy vi tính trên 221 quốc gia mỗi tháng tại www.sermonsfortheworld.com. Hàng trăm người khác xem nó trên YouTube, nhưng họ sớm rời Youtube và đến với trang mạng của chúng ta, bởi vì mỗi bài giảng hướng họ rời khỏi Youtube mà đến trang mạng của chúng ta. Youtube cung cấp người đến với trang mạng của chúng ta. Bài giảng được chuyển dịch qua 46 ngôn ngữ đến với hàng ngàn người mỗi tháng. Những bài giảng không có bản quyền, cho nên những mục sư có thể sử dụng chúng mà không cần có sự cho phép. Xin vui lòng nhấn vào đây để tìm xem bạn có thể trợ giúp chúng tôi hàng tháng hầu cho việc rao truyền Phúc Âm quý báu này được lan rộng đến toàn thế giới, bao gồm cả các quốc gia Hồi Giáo và Ấn Độ Giáo.

Khi nào bạn viết cho Tiến sĩ Hymers, xin vui lòng cho ông biết bạn đang cư ngụ tại quốc gia nào, bằng không thì ông không thể trả lời cho bạn được. Điện thư (e-mail) của Tiến sĩ Hymers là rlhymersjr@sbcglobal.net.




XIN BÁNH CHO TỘI NHÂN – MỘT Ý TƯỞNG MỚI!

ASKING BREAD FOR SINNERS – A NEW THOUGHT!
(Vietnamese)

bởi Tiến sĩ R. L. Hymers, Jr.

Bài giảng được giảng tại Hội Thánh Báp-tít Tabernacle ở Los Angeles
Chiều thứ Bảy, ngày 22 tháng 4 năm 2017
A sermon preached at the Baptist Tabernacle of Los Angeles
Saturday Evening, April 22, 2017


John Samuel Cagan đọc trong Lu-ca 11:5-13 vài phút vừa qua. Nhưng tôi muốn các bạn mở phân đoạn đó ra trở lại. Nó nằm ở trang 1090 trong bản Học Kinh Thánh Scotfield. Đây là Ẩn Vụ về Người Bạn Quấy Rầy. Tôi sẽ đưa ra vài điều quan trọng trong ẩn vụ nầy tối nay.

Trước hết, có ba người trong ẩn vụ.

“Đoạn Ngài phán cùng môn-đồ rằng: Nếu một người trong các ngươi có bạn hữu, nửa đêm đến nói rằng: Bạn ơi, cho tôi mượn ba cái bánh. Vì người bạn tôi đi đường mới tới, tôi không có chi đãi người” (Lu-ca 11:5-6).

Người “bạn” đầu tiên có dồi dào bánh. Ngài là Đức Chúa Trời là Cha. Người bạn thứ nhì là một người xin bánh. Người đó là Cơ-đốc Nhân, là người cần bánh. Người bạn thứ ba là người đến với Cơ-đốc Nhân. Người đó là người hư mất, là người chưa được cứu. Đây là người cần bánh. Bạn và tôi là những Cơ-đốc Nhân thật sự ở giữa Đức Chúa Trời và những ai hư mất. “Bánh” trong ẩn vụ nầy là gì? Trước đây một số chúng ta cho rằng bánh là Đức Thánh Linh. Nhưng tôi nay cho rằng đó là sai. Đúng, Đức Thánh Linh được ban cho, trong sự nhậm lời cầu nguyện, trong câu 13,

“Vậy nếu các ngươi là người xấu, còn biết cho con cái mình vật tốt thay, huống chi Cha các ngươi ở trên trời lại chẳng ban Đức Thánh Linh cho người xin Ngài!” (Lu-ca 11:13).

Nhưng tôi nay tin chắc rằng “bánh” không phải là Đức Thánh Linh. Tiến sĩ John R. Rice viết rất chi tiết về ẩn vụ nầy từ sách Lu-ca (Prayer: Xin và Nhận ‘Prayer: Asking and Receiving’, Nhà Xuất Bản Sword of the Lord, 1970, tr. 70). Về việc “bánh,” Tiến sĩ Rice đã nói đó là Đấng Christ. “Chính Ngài là Bánh đó.” (Giăng 6:35). Trước đây tôi nghĩ “bánh” là Đức Thánh Linh. Nhưng tôi đã sai. Bánh chính là Đấng Christ. Điều rất rõ trong Tân Ước. Gần hết nguyên chương nói về Chúa Jê-sus là “bánh của sự sống.” Hãy nghe Chúa Jê-sus nói như thế nào trong chương sáu của sách Giăng:

“Bởi chưng bành Đức Chúa Trời là bánh từ trên trời giáng xuống, ban sự sống cho thế gian” (Giăng 6:33).

“…Ta là bánh của sự sống…” (Giăng 6:35).

“Ta [chính] là bánh của sự sống [đó]” (Giăng 6:48).

“Ta là bánh hằng sống…” (Giăng 6:51)

“…bánh mà ta sẽ ban cho…tức là thịt ta” (Giăng 6:51).

Hết lần nầy đến lần khác chúng ta được cho biết rằng chính Chúa Jê-sus là “bánh của sự sống.”

Vậy thì tại sao Cơ-đốc Nhân nói trong Lu-ca 11:6, “Vì người bạn tôi…mới tới, tôi không có chi đãi người”? Bởi vì chúng ta bất lực để đem họ đến đặng ăn “bánh của sự sống”! Trong việc chiến thắng linh hồn và trong việc giảng dạy của chúng ta, chúng ta đơn giản là không có khả năng để cho họ bánh của sự sống! Chúng ta biết Phúc Âm, nhưng chúng ta cảm nhận rằng mình không có năng lực, nên chúng ta biết, “Vì người bạn tôi…mới tới, tôi không có chi đãi người” (Lu-ca 11:6).

Đó là sự thú nhận của tôi – “Tôi không có chi đãi người.” Đó là điều nhiều người trẻ cảm giác khi họ thăm viếng hội thánh Báp-tít ngày nay. Họ cảm thấy là hội thánh không có cống hiến cho họ bất cứ điều gì họ cần. Trong đa số những hội thánh Báp-tít của chúng ta, họ “không có điều gì để đãi trước họ mà chỉ có vài bài hát hiện đại.” Tôi ghét họ làm sao! Hết thảy họ điều giống nhau! Chúng là những “bài hát thờ phượng – và không có gì trong chúng làm một tội nhân nghĩ đến nhu cầu Chúa Jê-sus của người đó! Tôi không có chi để đãi trước người ấy! Không có gì! Không có gì! Không có gì chỉ là một bài hát “thờ phượng” cũ mòn. Không có gì! Không có gì! Không có gì đãi trước người ấy! Không có gì! Không có gì! Không có gì ngoài sự giải thích Kinh Thánh theo từng câu khô như bụi, không sinh động. Không có gì ngoài những bài hát “thờ phượng” chết và sự học Kinh Thánh mờ và nhàm chán. Bạn đã nghe nó tối đêm kia rồi đó! Không có một người trẻ khỏe mạnh, bình thường có thể được giúp bởi việc đó. Điều sinh động duy nhất là hát bài thánh ca Phục Sinh vĩ đại “Sống Lại Lần Nữa ‘Alive Again’” của Paul Rader. Chúng ta bị quá thôi miên bởi buổi thờ phượng như nửa chết đến nổi tôi phải la và đổ mồ hôi để cho chúng ta đủ tỉnh táo để hát cho đúng! Hèn gì hội thánh chúng ta không thể nào chiến thắng linh hồn người trẻ từ thế gian được! Hèn gì chúng ta đã mất 90% những người trẻ trong hội thánh. Khỏi hỏi chính là điều đó đã xảy ra cho tôi khi tôi còn trẻ. Không có điều gì trong hội thánh của tôi làm háp dẩn đến tôi. Nó không sinh động, khô khan, và mốc meo. Không có gì trong hội thánh đầu tiên của tôi để thách thức tôi. Tâm trí của tôi trống không vào mỗi buổi nhóm. Tâm trí của tôi trống không bởi vì Chúa Jê-sus không hiện diện tại đó. Đối với tôi hình như hết tất cả buổi thờ phượng được thiết kế để làm vui lòng mấy bà trong hội thánh. Họ không có gì để đãi trước tôi! Hãy nhìn Charles Stanley trên ti-vi, hay Paul Chappell trên mạng. Không sinh động, khô khan, không thú vị với không có gì để nhắc Chúa Jê-sus Christ là câu trả lời cho tội lỗi họ, sự cô đơn của họ, và số mệnh đời đời của họ. “Người bạn tôi đi đường mới tới, tôi không có chi đãi người!” Tôi đã từng đến hội thánh của Rick Warren. Tôi đã từng đến Hội Thánh First Báp-tít ở Dallas. Tôi cũng đã từng đến những hội thánh BBFI của chúng ta! Họ như là bị thuốc nặng đến đổi không còn nhận ra rằng họ “không có chi đãi người.”

Câu trả lời nằm trong câu 9 và 10.

“Ta lại nói cùng các ngươi: Hãy xin, sẽ ban cho; hãy tìm, sẽ gặp; hãy gõ cửa, sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì được, ai tìm thì gặp, và sẽ mở cửa cho ai gõ. Trong các ngươi có ai làm cha, khi con mình xin bánh mà cho đá chăng? Hay là xin cá, mà cho rắn thay vì cá chăng? Hay là xin trứng, mà cho bò cạp chăng? Vậy nếu các ngươi là người xấu, còn biết cho con cái mình vật tốt thay, huống chi Cha các ngươi ở trên trời lại chẳng ban Đức Thánh Linh cho người xin Ngài!” (Lu-ca 11:9-13).

Đức Chúa Jê-sus kết thúc ẩn vụ bằng kêu gọi chúng ta tìm, gõ cửa, và xin cho đến khi Cha chúng ta trên Trời ban “Đức Thánh Linh cho người xin Ngài” (Lu-ca 11:13). Tiếp tục xin (đó là ý nghĩa của Hy-lạp). Tiếp tục tìm! Tiếp tục gõ cửa! Tiếp tục xin!

Bạn thấy đó, chúng ta cần phải có Đức Thánh Linh trong những buổi thờ phượng. Chúng ta cần phải có Đức Thánh Linh bằng không Chúa Jê-sus sẽ không xem như quan trọng – và Chúa Jê-sus cũng sẽ không hiện diện! Và không một ai sẽ được cứu! Trong câu 8 Đấng Cứu Thế phán,

“…dầu người ấy không chịu dậy cho bánh vì là bạn mình, nhưng vì cớ người kia làm rộn, sẽ dậy và cho người đủ sự cần dung” (Lu-ca 11:8).

Từ Hy-lạp dịch là “sự quấy rầy” trong bản KJV có nghĩa là “tính kiên trì không biết xấu hổ.” Kiên trì – nghĩa là chúng ta phải cầu nguyện xin quyền năng của Đức Thánh Linh cho mọi buổi thờ phượng. “Ma-na” trong đồng vắng sẽ mục nát nếu dân Do Thái cố giữ nó qua đêm. Điều đó cũng giống ngày nay. Những buổi cầu nguyện và nhóm sẽ bị “mục nát” ngoại trừ chúng ta “kiên trì không biết xấu hổ” trong sự cầu nguyện trước mỗi buổi cầu nguyện và thờ phượng!

Chúng ta đã bỏ Chúa Jê-sus ở ngoài những buổi nhóm của chúng ta – như Ngài đã bị bỏ ngoài hội thánh của Lao-đi-xê trong Sách Khải Huyền. Nó hâm hẩm. Không lửa! Không sấm xét! Hát không năng động! Không có sự giảng – chỉ giải thích Kinh Thánh theo từng câu như chết! Bạn không cần Đức Thánh Linh ban cho một bài giảng giải Kinh không linh động! Những bài giảng giải kinh chạm đến tâm trí! Những bài giảng phúc âm chạm đến tấm lòng! Đến tấm lòng! Đến tấm lòng! “Vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình” (Rô-ma 10:10). Bằng tấm lòng – không phải bằng tâm trí! Không bởi chỉ riêng tâm trí không! Đấng Christ phải phán cùng tấm lòng còn không thì không ai được cúu – không ai được sống lại – hoặc không ai có thể nếm được bánh của sự sống! Chúa Jê-sus bị bỏ ngoài những buổi nhóm hâm hẩm của phái Phúc âm và Báp-tít chúng ta! Bỏ ở ngoài! Bỏ ở ngoài! Bỏ ở ngoài! Chúa Jê-sus phán, “Nầy, ta đứng ngoài cửa mà gõ” (Khải Huyền 3:20). Tại sao Ngài ở ngoài nhà thờ mà gõ cửa? Tại vì chúng ta khoá Ngài ở ngoài, đó là tại sao. Nếu chúng ta không cầu nguyện xin Đức Thánh Linh ngự xuống trong mọi buổi nhóm, chúng ta sẽ không có Chúa Jê-sus trong những buổi nhóm đó! Chúa Jê-sus chỉ đến khi có Đức Thánh Linh hiện diện – và Đức Thánh Linh hiện diện chỉ khi nào chúng ta cầu xin Ngài xuống! Chỉ hiện diện khi chúng ta cầu xin Ngài ngự xuống! Chỉ hiện diện khi chúng ta cầu xin Ngài ngự xuống! Đa số những buổi nhóm của chúng ta không hơn gì sự xem Lễ Công Giáo. Bạn đã từng thấy. Bạn đã từng thấy. Trong thực tế, nó còn chết hơn sự xem Lễ Công Giáo! Và bạn biết là tôi nói đúng!

“Vì người bạn tôi…mới tới, tôi không có chi đãi người” (Lu-ca 11:6).

Và “bánh” nầy là gì mà người xin trong giờ khuya như vậy? Ông ta muốn gì khi đập vào cửa nhà của người hàng xóm? Bánh mà ông đã tìm, bánh mà ông đã gõ cửa, và bánh mà ông xin là chính Chúa Jê-sus. Còn có gì khác mà tội nhân cần? Ở cuối câu 13, Chúa Jê-sus phán, “…huống chi Cha các ngươi ở trên trời lại chẳng ban Đức Thánh Linh cho người xin Ngài!” (Lu-ca 11:13). Lời ghi chú của bản Scotfield bỏ sót điểm nầy ở đây. Chiến sĩ cầu nguyện không phải cầu xin cho Đức Thánh Linh cho riêng mình. Người đó cầu xin Đức Thánh Linh cho người bạn lạc mất của mình là người sẽ không bao giờ tin cậy Chúa Jê-sus trừ phi Đức Thánh Linh mỡ tấm lòng người đó ra và kéo họ đến cùng Chúa Jê-sus!

“Vì người bạn tôi đi đường mới tới, tôi không có chi đãi người.”

Quả thực, nếu Đức Chúa Trời không ban cho Đức Thánh Linh, trong sự trả lời cho lời cầu xin của bạn, bạn không có cái gì hết để cho những tội nhân hư mất! Tiến sĩ John R. Rice nói khá về điều đó.

     Chúa không bỏ lời chính xác cho đến khi ngay lúc cuối của bài học về…cầu nguyện, rằng Ngài đã giảng dạy môn đồ để cầu nguyện Chúa ban cho Đức Thánh Linh…là Đấng thực sự đem đến phục hưng, cáo trách tội nhân và biến đổi họ, là Đấng ban cho sự khôn ngoan và năng lực và sự lãnh đạo đến cho người của Đức Chúa Trời! Khi chúng ta cầu xin cho bánh cho tội nhân, chúng ta thực sự có ý rằng chúng ta cần…Thánh Linh của Đức Chúa Trời (Rice, như đã trích, tr. 96).

Tôi bây giờ đang nói đến những ai vẫn còn đang lạc mất. Đức Chúa Jê-sus Christ là bánh trong ẩn dụ. Chúa Jê-sus Christ là điều mà bạn cần hơn bất cứ điều gì khác! Trừ phi Đức Thánh Linh giáng trên bạn trong những buổi nhóm của chúng ta, bạn sẽ không bao giờ bị cáo trách về tội lỗi của mình. Chúa Jê-sus phán,

“Khi Ngài đến thì sẽ khiến thế gian tự cáo về tội lỗi” (Giăng 16:8).

Chúng ta đang cầu nguyện cho Đức Thánh Linh giáng xuống để làm tội nhân hư mất giống như bạn cảm giác tội lỗi dễ sợ trong lòng bạn, để làm cho bạn cảm giác tội lỗi sâu thẩm trong tấm lòng cứng cổi của bạn. Nếu Đức Thánh Linh không bao giờ làm cho bạn cảm nhận những điều đó, bạn sẽ không bao giờ cảm nhận nhu cầu thực sự để có Đấng Christ.

Khi ấy, cũng vậy, chúng ta phải cầu xin cho Thánh Linh của Đức Chúa Trời kéo bạn đến với Đấng Christ cho ngập tràn sự cứu rỗi. Vì Đấng Cứu Chuộc phán,

“Ví bằng Cha, là Đấng sai ta, không kéo đến, thì chẳng có ai được đến cùng ta…” (Giăng 6:44).

Thế, chúng ta phải cầu xin Thánh Linh của Đức Chúa Trời kéo chúng ta đến với Chúa Jê-sus, bởi vì duy chỉ có Chúa Jê-sus mới cứu được bạn khỏi tội lỗi và Địa Ngục.

Cho đến bây giờ bạn chỉ có nghe về Phúc Âm. Bạn chỉ có nghe rằng Chúa Jê-sus đã chết trên Thập Tự Giá để đền tội cho tội lỗi của bạn. Bạn chỉ có nghe rằng Huyết của Chúa Jê-sus có thể rửa sạch tội lỗi của bạn và xưng bạn là công bình trước mặt Đức Chúa Trời. Bạn chỉ có nghe rằng Chúa Jê-sus đã sống lại từ kẻ chết. Và bạn cũng chỉ nghe rằng Ngài đang sống trong Thiên Đàng, cầu thay cho bạn. Bạn chỉ có nghe những điều thật nầy, nhưng bạn chưa bao giờ kinh nghiệm chúng trong chính đời sống của mình. Và bạn không bao giờ có thể kinh nghiệm những sự thực tuyệt vời đó nếu bạn chỉ đơn thuần ngồi trong nhà thờ hết Chúa Nhật nầy đến Chúa Nhật nọ, chỉ nghe về chúng lần nầy đến lần nữa. Phải có gì xảy ra cho bạn hơn là chỉ nghe những sự thực đó bằng không bạn sẽ không bao giờ được cứu!

Đức Thánh Linh phải giáng xuống và làm cho bạn cảm nhận tính chất tội lỗi. Đức Thánh Linh phải giáng xuống và kéo bạn đến với Chúa Jê-sus. Đức Thánh phải giáng xuống và ban cho bạn sự gặp gỡ giữa thần-người với Đấng Christ sống. Bạn mà được kéo đến với Đấng Cứu Chuộc đòi hỏi phải có phép lạ. Bạn mà được tái sanh mới là phép lạ. Và chỉ có Thánh Linh của Đức Chúa Trời mới có thể làm phép lạ đó xảy ra trong đời sống của bạn. Nếu như Đức Thánh Linh không có hiện diện để đáp ứng nhu cầu thuộc linh của bạn, nếu Đức Thánh Linh không có trong những buổi thờ phượng của chúng ta, nếu Ngài vắng mặt thì chúng ta chỉ có thể nói,

“Vì người bạn tôi đi đường mới tới, tôi không có chi đãi người” (Lu-ca 11:6).

Đó là lý do tại sao chúng tôi cầu nguyện xin sự cứu rỗi cho bạn. Đó là lý do tại sao chúng tôi tiếp tục để xin. Đó là lý do tại sao chúng tôi tiếp tục để tím. Đó là lý do tại sao chúng tôi tiếp tục để gõ – và chúng tôi sẽ tiếp tục làm cho đến khi Đức Chúa Trời mở của Thiên Đàng và sai Thánh Linh Ngài xuống để biến đổi bạn và thay đổi bạn, và ban cho bạn đời sống đời đời! Chúa Jê-sus phán rằng “Cha các người ở trên trời lại chẳng [sẽ] ban Đức Thánh Linh cho người xin Ngài” (Lu-ca 11:13). Và chúng tôi đang cầu nguyện cho bạn. Chúng tôi đang cầu xin Đức Chúa Trời để sai Thánh Linh Ngài đặng cáo trách bạn về tội lỗi, và kéo bạn đến với Đấng Christ trong kinh nghiệm biến đổi cách huyền diệu! Đấng Christ sẽ rửa sạch tội lỗi của bạn bằng Huyết của Ngài. Đấng Christ sẽ che phủ bạn bằng sự công bình của Ngài và cho bạn có tấm lòng yêu mến Đức Chúa Trời và ghét tội lỗi. Ngài sẽ lấy đi trái tim sỏi đá và ban cho bạn trái tim bằng thịt! “Vì Anh Tôi Nguyện Cầu

Vì anh tôi cứ nguyện cầu, Vì anh tôi cứ nguyện cầu,
   Vì anh tôi cứ nguyện cầu,
Tôi nguyện cầu cho anh.
(“Tôi Nguyện Cầu Cho Anh ‘I Am Praying For You’
      bởi S. O’Malley Clough, 1837-1910).

Chúng tôi cầu nguyện cho bạn tối Chúa Nhật vừa rồi để Đức Thánh Linh ngự xuống. Tất cả mọi người đã về và tôi ngồi lại với Tiến sĩ Cagan. Rồi Tom Xia đến và được cứu – bởi vì Đức Thánh đã hiện diện qua sự cầu nguyện! A-men và a-men!


KHI VIẾT THƯ CHO TIẾN SĨ HYMERS, XIN QUÝ VỊ VUI LÒNG CHO ÔNG TA BIẾT QUÝ VỊ ĐẾN TỪ ĐẤT NƯỚC NÀO, NẾU KHÔNG ÔNG TA KHÔNG THỂ TRẢ LỜI ĐIỆN THƯ QUÝ VỊ ĐƯỢC. Nếu quý vị đươc cảm động qua bài giảng này, xin gởi email đến Tiến sĩ Hymers và cho ông biết, nhưng luôn cho biết quý vị viết từ nơi nào. Địa chỉ điện thư của Tiến sĩ Hymers: rlhymersjr@sbcglobal.net (nhấn vào đây). Quý vị cũng có thể viết thư cho Tiến sĩ Hymers trong bất cứ ngôn ngữ nào, nhưng nếu có thể, xin viết bằng tiếng Anh. Nếu quý vị muốn viết thư tay cho ông, đây là địa chỉ của ông: P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Quý vị cũng có thể liên lạc với ông qua điện thoại: (818) 352-0452.

(KẾT THÚC BÀI GIẢNG)
Bạn có thể đọc những bài giảng của Tiến sĩ Hymers hằng tuần trên trang mạng
 tại www.sermonsfortheworld.com. Bấm vào “Bài giảng bằng tiếng Việt.”

Những bài giảng viết tay nầy không có bản quyền. Bạn có thể dùng họ mà không cần có sự
cho phép của Tiến sĩ Hymers. Nhưng mà tất cả thông điệp qua video đã có bản quyền, và
chỉ được sử dụng khi nào có xin phép.

Kinh Thánh Đọc Trước Bài Giảng bởi Ông John Samuel Cagan: Lu-ca 11:5-13.
Đơn Ca Trước Bài Giảng bởi Ông Benjamin Kincaid Griffith:
“Tôi Nguyện Cầu Cho Anh ‘I Am Praying For You’” (bởi S. O’Malley Clough, 1837-1910).