Print Sermon

Mục đích của trang mạng nầy là để cung cấp những bài giảng viết miển phí và những bài giảng trên vi-đi-ô đến các mục sư và giáo sĩ trên toàn thế giới, đặc biệt là Thế Giới Thứ Ba, là những nơi có rất ít chủng viện thần học hay trường Kinh Thánh.

Những bài giảng và vi-đi-ô này được truyền đến khoảng 1,500,000 máy vi tính trên 221 quốc gia mỗi tháng tại www.sermonsfortheworld.com. Hàng trăm người khác xem nó trên YouTube, nhưng họ sớm rời Youtube và đến với trang mạng của chúng ta, bởi vì mỗi bài giảng hướng họ rời khỏi Youtube mà đến trang mạng của chúng ta. Youtube cung cấp người đến với trang mạng của chúng ta. Bài giảng được chuyển dịch qua 46 ngôn ngữ đến với hàng ngàn người mỗi tháng. Những bài giảng không có bản quyền, cho nên những mục sư có thể sử dụng chúng mà không cần có sự cho phép. Xin vui lòng nhấn vào đây để tìm xem bạn có thể trợ giúp chúng tôi hàng tháng hầu cho việc rao truyền Phúc Âm quý báu này được lan rộng đến toàn thế giới, bao gồm cả các quốc gia Hồi Giáo và Ấn Độ Giáo.

Khi nào bạn viết cho Tiến sĩ Hymers, xin vui lòng cho ông biết bạn đang cư ngụ tại quốc gia nào, bằng không thì ông không thể trả lời cho bạn được. Điện thư (e-mail) của Tiến sĩ Hymers là rlhymersjr@sbcglobal.net.




A-ĐAM, NGƯƠI Ở ĐÂU !

(BÀI GIẢNG # 89 CỦA SÁCH SÁNG THẾ KÝ)
ADAM, WHERE ART THOU?
(SERMON #89 ON THE BOOK OF GENESIS)
(Vietnamese)

bởi Tiến sĩ R. L. Hymers, Jr.
by Dr. R. L. Hymers, Jr.

Bài giảng được giảng tại Hội Thánh Báp-tít Tabernacle ở Los Angeles
tối Chúa Nhật ngày 27 tháng 11 năm 2016
A sermon preached at the Baptist Tabernacle of Los Angeles
Lord's Day Evening, November 27, 2016

“Rồi, Giê-Hô-Va Đức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến, vì một mai ngươi ăn chắc sẽ chết” (Sáng-thế-ký 2:16-17).


Người đàn ông đầu tiên là A-đam được dựng nên bởi Đức Chúa Trời trong sự vô tội hoàn hảo. Ông đã được đặt trong Vườn xinh đẹp. Mỗi cây trong Vườn đó là tốt để làm đồ ăn. A-đam có thể duối tay lên và hái thức ăn ngon đó. Ông không có sự lo lắng và không có kẻ thù trong Vườn xinh đẹp đó. Tất cả những thú và chim trời là vật ăn chay. Không có con nào làm tổn thương ông hay hại ông trong bất cứ cách nào. Chính ông ta cũng là người ăn chay, cho nên ông không cần để giết những con thú để ăn thịt chúng. Mọi vật trong Vườn Ê-đen điều hoà bình. Không có sóng gió cho ông ta để ẩn nấp, vì nó không bao giờ mưa. “Song có hơi nước dưới đất bay lên tưới khắp cùng mặt đất” (Sáng-Thế-Ký 2:6). Ông ta không có gì để lo lắng cả. Ông không có bệnh tật để làm ông bệnh. Ông không có kẻ thù để đánh lộn cùng ông, và không con thú vật nào để sợ. Chổ đó là Ba-ra-đi hoàn hảo.

Và A-đam không có tội lỗi để phiền ông ta. Ông không có bản chất tội lỗi ở trong ông, không có vấn đề tâm lý để làm phiền muộn ông. A-đam yên ổn trong chính bản thân ông. A-đam hoà thuận cùng Đức Chúa Trời. Đó là pa-ra-đi hoàn hảo. Ông ngay cả cũng không cần bận tâm về việc tìm kiếm bạn gái. Đức Chúa Trời đã dựng nên một người nữ hoàn hảo, xinh đẹp, vừa ý để an ủi ông và giúp đỡ ông như một người vợ. Cho nên ông không bao giờ cô đơn. Bởi chưng bà hoàn hảo, nên không có cơ hội làm ông đau lòng, không có cơ hội cho bà bỏ ông, không có khả năng rằng bà sẽ bao giờ ngưng yêu thương ông hay lìa ông. Vì không có tội lỗi bà đã thoả mãn mọi dục vọng sinh lý và nhu cầu mà không trái ý Đức Chúa Trời. Là pa-ra-đi hoàn hảo.

Chúa trò chuyện cùng ông mỗi ngày trong hài hoà hoàn toàn. Ông chưa bao giờ bị cám dỗ lúc ấy. Ông không cần để làm bất cứ việc gì để dỗ dành sự phẫn nộ của Đức Chúa Trời, vì không có sự phẫn nộ nào để dỗ dành. Ông sống với một người phụ nữ xinh đẹp mà ông yêu thương. Ông sống trong vườn tràn đầy thức ăn ngon. Ông hoà thuận cùng Đức Chúa Trời. Là pa-ra-đi hoàn hảo.

Và Đức Chúa Trời chỉ ban cho ông một luật duy nhất. Và luật đó quá dễ dàng cho ông giữ lấy. Chỉ một điều răn rất dễ để tuân phục. Đức Chúa Trời phán với ông, “Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn, chắc sẽ chết” (Sáng-Thê-Ký 2: 16-17). Đó là tất cả mà Đức Chúa Trời đòi hỏi nơi ông. Ông chỉ cần là đừng ăn trái của cây biết điều thiện và điều ác mà thôi. Đó là một luật rất dễ dàng để giữ. Là pa-ra-đi hoàn hảo.

Tuy nhiên, có một người khác nữa ở trong Vườn. Sa-tăn cũng ở đó. Nó từng là một trong những thiên sứ trên Thiên Đàng. Nhưng nó đã nổi loạn nghịch cùng Đức Chúa Trời và bị ném xuống đất. Sa-tăn là kẻ thù của Đức Chúa Trời. Nhưng A-đam đã được bảo vệ khỏi nó bởi Chúa. Cách duy nhất mà Sa-tăn có thể tổn thương lòng của Đức Chúa Trời là làm cho A-đam nổi loạn nghịch cùng Đức Chúa Trời nữa.

Có hai cây quan trọng nhất ở trong Vườn. Cây đầu tiên là cây sự sống. Nếu A-đam tiếp tục ăn trái của cây đó, ông sẽ sống đời đời trong pa-ra-đi của Ê-đen (Sáng-Thế-Ký 3:22). Nhưng nếu ông ăn trái của cây biết điều thiện và điều ác thì ông sẽ chết. Là pa-ra-đi hoàn hảo – với chỉ một luật duy nhất để vâng phục – ăn từ cây sự sống và sống đời đời. Đó là mặt ưu của luật đó. Ăn từ cây biết điều thiện và điều ác thì sẽ chết. Đó là mặt khuyết của luật đó. Nó là luật rất đơn giản – và dễ dàng để tuân phục. Ăn từ cây nầy thì sẽ sống đời đời. Ăn từ cây kia thì bạn sẽ chết. Là pa-ra-đi hoàn hảo với một cái, và chỉ một, luật để tuân phục – một luật rất, rất dễ dàng để tuân phục.

Bây giờ, bởi vì Đức Chúa Trời bảo vệ A-đam và vợ ông, Sa-tan không thể hại họ. Nó chỉ có thể làm là cám dỗ họ, cám dỗ họ để bẻ gãy luật đơn giản đó. Sa-tăn không phải là một con rắn quằn quại. Việc đó xảy ra sau khi Đức Chúa Trời rủa sả nó và con rắn. Nhưng bây giờ, ngay lúc nầy, Sa-tan đã nhập vào một loài vật nào trong Vườn. Như sau nầy nó cùng quỉ nó nhập vào bầy heo bằng lời phán của Đấng Christ. Ở đây, tuy nhiên, nó mạo làm “thiên sứ sáng láng” (2 Cô-rinh-tô 11:14).

Chúng ta không biết con rắn nguyên thủy ra sao. Nhưng chúng ta biết là nó có chân. Và chúng ta biết rằng nó phải là loài vật mà họ thường thấy trong Vườn Ê-đen, bới vì Ê-va không hoảng sợ bởi nó. Chúng ta cũng biết rằng Sa-tan đã nhập vào con thú và nói ra từ miệng nó đến vợ của A-đam. Bà không ngạc nhiên khi nó nói chuyện với bà. Bà đã có thể đã trò chuyện cùng nó nhiều lần và được quen nói chuyện với nó. Đó là cách mà nó dung ngay cả ngày nay. Nó nói cùng tội nhân trong tâm trí của họ, cho đến khi họ làm quen với nói, và không còn sợ nó nữa.

Một ngày kia Ê-va ở trong Vườn một mình. A-đam đang ở chổ nào đó để chăm nom cho Vườn “trồng và giữ vườn” (Sáng-Thế-Ký 2:15). Ê-va đang ở giữa Vườn, nhìn chăm chăm vào cây biết điều thiện và điều ác. Đó là lúc mà Sa-tan đến với bà. Đó là khi con rắn nói thì thầm với bà, “Mà chi! Đức Chúa Trời há có phán dặn các ngươi không được phép ăn các trái cây trong vườn sao?” (Sáng-Thế-Ký 3:1). Rồi con rắn làm cho nghi ngờ Lời của Đức Chúa Trời. Điều đó Sa-tan vẫn thường làm ngay cả ngày nay. Nó cám dỗ chúng ta để không tin vào Lời của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh. Nó cám dỗ chúng ta để không tin những gì Đức Chúa Trời phán dạy với chúng ta. Nó cám dỗ chúng ta để không tin vào những gì mục sư giảng dạy Lời của Đức Chúa Trời cho chúng ta. Nhưng, hơn thế nữa, Sa-tan bóp méo Lời của Đức Chúa Trời bằng cách ngụ ý rằng bà cũng có thể ăn từ cây sự chết, bởi chưng Đức Chúa Trời đã có phán, “Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn.” Shakespeare nói, “Ma quỉ có thể trích Kinh Thánh cho mục đích của nó.” Ở đây chúng ta thấy Ma quỉ đã bỏ ra phần thứ nhì thông điệp của Đức Chúa Trời, “nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn chắc sẽ chết” (Sáng-Thế-Ký 2:17). Con rắn đã bỏ ra phần đó của Lời của Đức Chúa Trời. Hai lần ở trong Kinh Thánh chúng ta đã được cảnh báo là đừng bớt ra chữ nào của Kinh Thánh, trong Phục Truyền Luật Lệ Ký 12:32 và ở trong Khải-Huyền 22:19, có chép, “Và kẻ nào bớt điều gì trong những lời ở sách tiên tri nầy, thì Đức Chúa Trời sẽ cất lấy phần họ về cây sự sống và thành thánh…” Sự ác nầy đã được dạy dỗ trong tất cả chủng viện tự do trên thế gian. Những người nam trẻ học cho chức vụ điều được dạy rằng có những phần của Kinh Thánh là không phải thật. Điều nầy cũng đã được dạy cho tôi tại chủng viện tự do mà tôi học. Nó sẽ hủy hoại một chức vụ của một người nếu anh ta tin vào sự dạy dỗ tà giáo nầy. Sứ-đồ Phao-lô nói, “Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ…” (2 Ti-mô-thê 3:16). Tất cả lời của Kinh Thánh là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn trong tiếng Hê-bơ-rơ và Hy-lạp nguyên thủy. Đó là lý do tại sao tôi phải nghiêm chỉnh trung thành với Kinh Thánh bản King James. Những Kinh Thánh hiện đại bỏ ra những chữ “và kiên ăn” trong Mác 9:29, hoặc đổi “đồng trinh” thành “người nữ trẻ” trong Ê-sai 7:14. Những sự thay đổi nầy căn cứ trên hai bản Kinh Thánh cũ sao lại, mà tôi tin rằng đã bị làm hỏng đi bởi thuyết Ngộ Đạo phôi thai của những người chép lại.

Tại chủng viện tự do mà tôi học họ kêu chúng tôi đem theo Kinh Thánh Diển Ý đến lớp học. Nhưng tôi không tuân theo họ và lúc nào cũng mang theo Kinh Thánh bản King James với tôi hết. Tôi không tin những bản dịch “mới” chút nào, mà bạn cũng không nên. Đôi khi tôi trích câu từ chúng mà có tương ứng với bản King James, nhưng tôi không bao giờ dùng chúng trong sự đọc riêng tư hoặc làm phân đoạn chính trong bài giảng nào của tôi. Tôi đã làm thành thói quen suốt đời để dính liền với Kinh Thánh bản King James, và bạn cũng nên như thế!

Con rắn đã làm nghi ngờ và bóp méo Lời thánh khiết của Đức Chúa Trời khi nó cám dỗ Ê-va trong Vườn ngày đó. Đức Chúa Trời đã rõ ràng nói cùng đôi vợ chồng không được ăn trái cấm. Mà chỉ không được ăn. Đức Chúa Trời không có nói với họ là không được “đụng tới.” Khi Ê-va nói, “Hai ngươi chẳng nên ăn đến, và cũng chẳng nên đá động đến, e khi hai ngươi phải chết chăng” bà đã thêm vào Lời của Đức Chúa Trời. Điều nầy đã vi phạm Phục Truyền Luật Lệ Ký 12:32, mà Đức Chúa Trời phán, “Các ngươi khá cẩn thận làm theo mọi điều ta dặn biểu các ngươi, chớ thêm…” (Phục Truyền Luật Lệ Ký 12:32). Mạng lệnh nầy đã được ban ra trong Khải Huyền 22:18,

“Tôi ngỏ cho kẻ nào nghe lời tiên tri trong sách nầy: Nếu ai thêm vào sách tiên tri nầy điều gì, thì Đức Chúa Trời sẽ thêm cho người ấy tai nạn đã ghi chép trong sách nầy” (Khải-Huyền 22:18).

Những người tự do bóp méo và bỏ ra những phần của Lời của Đức Chúa Trời. Những giáo phái như Mặc-môn (Mormon) thêm vào Lời Đức Chúa Trời trong Sách Mặc-môn. Vì thế sự cám dỗ là để bỏ bớt một phần trong Lời của Đức Chúa Trời, hay thêm vào đó. Kinh Co-ran bỏ bớt về sự đóng đinh của Đấng Christ. Những giáo phái thêm lời vào, như Khoa Học Cơ-đốc (Christian Scientists), thêm vào những tài liệu của Mary Baker Eddy. Làm xáo trộn với Lời của Đức Chúa Trời là cội rễ của tất cả sự dạy dỗ giả. Vì thế thêm vào hay bớt ra những phần của Kinh Thánh là sao lại sự cám dỗ của Ê-va cho đến ngày nay, và đã nằm trong lòng của những dị giáo.

Bây giờ Con Rắn đã đem Ê-va sâu vào sự cám dỗ đến nỗi bà sẽ nghe theo sự tấn công trắng trợn của Sa-tan trên Lời của Đức Chúa Trời. Nó nói với bà, “Hai ngươi chẳng chết đâu” nếu ngươi ăn trái cấm.

“Người nữ thấy trái của cây đó bộ ăn ngon, lại đẹp mắt và quí vì để mở trí khôn, bèn hái ăn, rồi trao cho chồng đứng gần mình, chồng cũng ăn nữa. Đoạn, mắt hai người đều mở ra, biết rằng mình lỏa lồ, bèn lấy lá cây vả đống khố che thân” (Sáng-thế-ký 3:6, 7)

Họ đã không tuân theo Lời Đức Chúa Trời. Bây giờ họ nhận thức họ là tội nhân loã lồ. Thay vì ăn năn và cầu xin sự nhân từ của Đức Chúa Trời, họ “bèn lấy lá cây vả đóng khố che thân” (Sáng Thế Ký 3:7). Đó là chính xác điều mà tội nhân làm ngày nay. Họ cố gắng để che đậy tội lỗi của họ đủ mọi cách, bằng làm “việc tốt” hay còn thử tự cứu lấy mình bằng cách “có hình thức nhân đức” (2 Ti-mô-thê 3:5).

Bây giờ khi họ nghe tiếng Đức Chúa Trời gọi họ, “A-đam và vợ ẩn mình giữa bụi cây, để tránh mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời…Giê-hô-va Đức Chúa Trời kêu A-đam mà phán hỏi rằng: Ngươi ở đâu?” (Sáng Thế Ký 3:8, 9). Tiến sĩ W. A. Criswell nói,

Câu mà buồn nhất mà Đức Chúa Trời đó giờ thốt ra là, “A-đam, con ở đâu?” [Trước sự việc nầy] người nam và người nữ đã gặp Chúa với sự háo hức thiên liêng…lúc nào cũng với thì giờ vui mừng, rực rỡ khi [Đức Chúa Trời] đến trò chuyện với họ. Họ không có sự sợ hãi. Nhưng bây giờ [họ đã phạm tội]. Người nam trở nên hoãng sợ. Cả hai đều xấu hổ. Và Chúa gọi họ với tiếng thổn thức, “Ôi A-đam, con ở đâu, và con đã làm gì?” Cầu trả lời đến câu hỏi thương tâm đó là toàn bộ câu chuyện tội lỗi và ân điển và sự chuộc tội (W. A. Criswell, Ph.D., Bài Giảng Kinh Thánh Cơ Bản trên Thập Tự Giá ‘Basic Bible Sermons on the Cross,’ Nhà Xuất Bản Broadman, 1990, p. 55).

Đức Chúa Trời kêu gọi đến bạn tối nay, “Hởi tội nhân, ngươi ở đâu?”

“Giê-Hô-Va Đức Chúa Trời kêu A-đam mà phán hỏi rằng: Ngươi ở đâu?” (Sáng-Thế-Ký 3:9).

Áp Dụng

Bây giờ tôi sẽ đưa ra cho bạn sự áp dụng của phân đoạn và nguyên văn nầy. Ngươi ở đâu tối nay?

1.   Bạn có đang trốn khỏi Đức Chúa Trời không? Tất cả những ai từ chối để ăn năn và đến cùng Đấng Christ là đang trốn khỏi Đức Chúa Trời. Đó có phải là bạn không? Bạn có đang trốn khỏi Đức Chúa Trời khi Đức Thánh Linh kêu gọi bạn đến với Đấng Christ? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?

2.   Bạn có phải đang trốn khỏi Đức Chúa Trời bởi vì bạn từ chối để tin Kinh Thánh? Sa-tan có làm cho bạn nghĩ rằng Lời của Đức Chúa Trời chỉ là một quyển sách cũ? Rằng bạn không cần phải tin nó? Nó có nói cho bạn biết là không có Thiên Đàng để đạt tới và không có Địa Ngục để sợ? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?

3.   Bạn có nghĩ rằng bạn đang sống một đời sống tốt và đạo đức không? Bạn có nghĩ rằng bạn đã tốt đủ rồi, rằng bạn không cần phải xưng nhận tội lỗi của mình và được cứu bởi sự chuộc tội của Đấng Christ? Đời sống tốt và đạo đức của bạn có đủ để cứu bạn không? Có phải đó là sự lừa dối Sa-tan đã nói với bạn? Đó có phải là điều bạn tin? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?

4.   Khi Đức Chúa Trời giáng xuống trong sự phục hưng bạn có cảm nhận sự nhận thức về tội lỗi của mình không, là tội lỗi của tâm trí và tấm lòng xầu xa? Bạn có nhìn đến những người mà đã khóc về tội lỗi của họ và nghĩ rằng họ yếu ớt và dại dột? Bạn có nghĩ như vậy lúc nầy không? Sa-tan có làm cho bạn nghĩ rằng những người mà khóc lóc và ăn năn là dại dột? Đó có phải là tội lỗi của bạn không?

5.   Khi bạn nghe John Cagan vùng vẫy với tội lỗi đến độ không ngủ được, bạn có nghĩ cậu ta có một chút quái lạ không? Bạn có nghĩ rằng điều nầy không cần thiết, đó chỉ là một cậu trai dại dột quá lo lắng về tội lỗi? Sa-tan có làm cho bạn nghĩ rằng John Cagan quá xúc cảm không? Rằng không có cái gì như vậy cần thiết cho linh hồn của bạn? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?

6.   Khi tôi nói với bạn rằng trong sự biến đổi thật sự bạn sẽ phải vùng vẫy nghịch cùng tội lỗi và cảm giác nổi buồn sâu xa về tội lỗi của bạn, bạn có nghe Sa-tan không? Bạn có khước từ những gì tôi trình bày, và nghĩ rằng bạn như bây giờ là OK rồi không? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?

7.   Khi bạn nghe tôi nói điều đó, bạn có nghĩ là những tội lỗi mà bạn phạm là quá nhỏ và không có thể nào kết án bạn vào Địa Ngục được? Bạn có tin Sa-tan khi nó gieo vào tâm trí bạn điều đó không? Bạn có tin rằng tội lỗi của bạn quá nhỏ nhoi nên Đức Chúa Trời không xét đoán bạn? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?

8.   Bạn còn đang tiếp tục có bạn bè hư mất không? Bạn có nghĩ rằng Đức Chúa Trời sẽ ban phước cho bạn và cứu bạn, cho dù bạn vẫn còn có bạn bè mà không phải là Cơ-đốc Nhân? Khi bạn nghe Kinh Thánh nói, “Hởi bọn tà dâm…ai muốn làm bạn với thế gian, thì người ấy trở nên kẻ nghịch thù cùng Đức Chúa Trời vậy” (Gia-cơ 4:4) bạn có hy sinh những bạn thuộc về thế gian chưa? Hay bạn nghĩ rằng vẫn OK để tiếp tục làm bạn với họ? Sa-tan có gieo điều đó vào tấm lòng của bạn không? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?

9.   Bạn còn tiếp tục nghĩ đến giao cấu cùng người mà bạn quen biết – ngay cả với người trong hội thánh – Sa-tan có cho bạn biết điều đó là OK để nghĩ đến những tư tưởng đó và kích thích sự tham muốn của bạn với họ không? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?

10.  Bạn có nghĩ rằng là OK để phí nhiều thì giờ chơi những đồ điện tử? Hay Sa-tan nói cho bạn biết nó chỉ là sự giải trí không có hại? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?

11.  Bạn có sợ tôi vì là mục sư hay không? Tại sao bạn sợ tôi? Có phải bởi vì tôi quá nghiêm khắc? Có phải vì bạn tìm thấy những sai lầm trong những gì tôi nói hay làm không? Sa-tan có làm cho bạn sợ tôi bởi vì bạn đang trốn khỏi Đức Chúa Trời, và vì thế khiển trách tôi là tôi không phải người hoàn hảo? Bạn có nói như John Cagan đã nói về tôi trong bài giảng của cậu ta trong buổi sáng nay, “Cảm tạ Đức Chúa Trời vì Mục Sự chúng ta!”? Bạn có yêu mến tôi vì đã “coi sóc linh hồn bạn không” – hay là bạn sợ tôi và che giấu đời sống bí mật của bạn khỏi tôi, như người phát ngôn của Đức Chúa Trời, như A-đam trốn khỏi Đức Chúa Trời đặng đời sống bí mật của ông khỏi bị quở trách? Sa-tan có làm cho bạn sợ tôi không? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không? (Hê-bơ-rơ 13:17).

12.  Bạn có ao ước một người nào đó để làm bạn trai hay bạn gái của bạn mà không tham khảo trước với mục sư hay không? Bạn có tin cậy vị mục sư hướng dẫn hội thánh, hay bạn trốn tránh ông, như A-đam đã làm trong Vườn? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?

13.  Có điều gì đen tối trong tấm lòng của bạn mà giam giữ miệng của bạn khép kín lại khi chúng tôi hỏi bạn, “Bạn bằng lòng tin cậy Đấng Christ không?” Đó có phải là điều mà Sa-tan nói cùng bạn? Nó có nói với bạn rằng nếu bạn không nói gì cả thì bạn có thể miễn thứ cho sự khước từ Chúa Jê-sus? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?

14.  Bạn có ghanh tị với một ai trong hội thánh không? Bạn có ghanh tị vì họ được khen ngợi nhưng bạn thì không? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?

15.  Bạn có khước từ khi lời mời gọi được nói lên không? Bạn có từ chối Kinh Thánh nói, “Đường lối của kẻ ngu muội vốn ngay thẳng theo mắt nó; còn người khôn ngoan nghe lời khuyên dạy”? Bạn có ngu muội đến nổi từ chối để được khuyên dạy sau bài giảng không? Đó có phải là tội lỗi của bạn tối nay không?


Điều nầy hoặc những tội lỗi khác tôi đã đề cập là điều mà giam giữ bạn khỏi tin cậy Đấng Christ trong thời gian phục hưng trong hội thánh chúng ta năm nay không? “Ôi A-đam, ngươi ở đâu?” Bạn có nghe tiếng Đức Chúa Trời phán cùng bạn về tội lỗi của bạn không? Và bạn có nói như A-đam, “Tôi có nghe tiếng Chúa…bèn sợ…nên đi ẩn mình”? Tôi để cho bạn hai câu Kinh Thánh,

“Người nào giấu tội lỗi mình sẽ không được may mắn; nhưng ai xưng nó ra và lìa bỏ nó sẽ được thương xót” (Châm ngôn 28:13).

“Nhưng, nếu chúng ta đi trong sự sáng cũng như chính mình Ngài ở trong sự sáng, thì chúng ta giao thông cùng nhau, và huyết của Đức Chúa Jê-sus, Con Ngài, làm sạch mọi tội chúng ta” (1 Giăng 1:7).

Xin vui lòng cùng đứng. Tiến sĩ Cagan, John Cagan, và tôi sẽ ở phía trước đây của toà giảng để cố vấn cho những ai sẳn sàng từ bỏ tội lỗi và tin cậy Chúa Jê-sus Christ – và được tẩy sạch hết thảy tội lỗi bởi Huyết báu Ngài. Trong khi chúng ta tôn vinh thánh ca số 7, hãy rời khỏi hàng nghế của bạn và tiến lên phía trước đây. Thánh ca số 7.

Đổ đầy thảy mắt con, Cứu Chúa, con cầu,
   Chỉ để con thấy duy Jê-sus hôm nay;
Dù qua thung lũng Ngài dẫn dắt con,
   Sự vinh hiển không phai Ngài bao phủ lấy con.
Đổ đầy thảy mắt con, Cứu Chúa thánh ơi,
   Đến khi hồn con chiếu sáng vinh hiển của Ngài.
Đổ đầy thảy mắt con, để hầu hết nhìn thấy
   Ảnh Tượng Thánh khiết Ngài phản chiếu trong con.

Đổ đầy thảy mắt con, mọi điều ao ước
   Giữ cho vinh hiển Ngài, hồn con cảm hứng,
Với sự tuyệt mỹ Ngài, tình yêu thánh Ngài,
   Làm ngập bước đường con bằng ánh sáng từ trên.
Đổ đầy thảy mắt con, Cứu Chúa thánh ơi,
   Đến khi hồn con chiếu sáng vinh hiển của Ngài.
Đổ đầy thảy mắt con, để hầu hết nhìn thấy
   Ảnh Tượng Thánh Khiết Ngài phản chiếu trong con.

Đổ đầy thảy mắt con, đừng để tội lỗi
   Làm bóng che mờ ánh sáng toả từ trong.
Cho con chỉ nhìn thấy mặt phước hạnh Ngài,
   Thoả thuê hồn con trên ân điển vô tận Ngài.
Đổ đầy thảy mắt con, Cứu Chúa thánh ơi,
   Đến khi hồn con chiếu sáng vinh hiển của Ngài.
Đổ đầy thảy mắt con, để hầu hết nhìn thấy
   Ảnh Tượng Thánh Khiết Ngài phản chiếu trong con.
(“Đổ Đầy Thảy Mắt Con ‘Fill All My Vision’
       bởi Avis Burgeson Christiansen, 1895-1985).

KHI VIẾT THƯ CHO TIẾN SĨ HYMERS, XIN QUÝ VỊ VUI LÒNG CHO ÔNG TA BIẾT QUÝ VỊ ĐẾN TỪ ĐẤT NƯỚC NÀO, NẾU KHÔNG ÔNG TA KHÔNG THỂ TRẢ LỜI ĐIỆN THƯ QUÝ VỊ ĐƯỢC. Nếu quý vị đươc cảm động qua bài giảng này, xin gởi email đến Tiến sĩ Hymers và cho ông biết, nhưng luôn cho biết quý vị viết từ nơi nào. Địa chỉ điện thư của Tiến sĩ Hymers: rlhymersjr@sbcglobal.net (nhấn vào đây). Quý vị cũng có thể viết thư cho Tiến sĩ Hymers trong bất cứ ngôn ngữ nào, nhưng nếu có thể, xin viết bằng tiếng Anh. Nếu quý vị muốn viết thư tay cho ông, đây là địa chỉ của ông: P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Quý vị cũng có thể liên lạc với ông qua điện thoại: (818) 352-0452.

(KẾT THÚC BÀI GIẢNG)
Bạn có thể đọc những bài giảng của Tiến sĩ Hymers hằng tuần trên trang mạng
 tại www.sermonsfortheworld.com. Bấm vào “Bài giảng bằng tiếng Việt.”

Những bài giảng viết tay nầy không có bản quyền. Bạn có thể dùng họ mà không cần có sự
cho phép của Tiến sĩ Hymers. Nhưng mà tất cả thông điệp qua video đã có bản quyền, và
chỉ được sử dụng khi nào có xin phép.

Đọc Kinh Thánh Trước Bài Giảng bởi Ông Noah Song: Sáng-thế-ký 3:8-10.
Đơn Ca Trước Bài Giảng bởi Ông Benjamin Kincaid Griffith:
“Dò Xét Con, Chúa Ơi ‘Search Me, O God’” (Thi-Thiên 139:23-24)
“Chúa Ơi, Tôi Lại Ngay ‘I Am Coming, Lord’
(bởi Lewis Hartsough, 1828-1919; chỉ điệp thôi).