Print Sermon

Mục đích của trang mạng nầy là để cung cấp những bài giảng viết miển phí và những bài giảng trên vi-đi-ô đến các mục sư và giáo sĩ trên toàn thế giới, đặc biệt là Thế Giới Thứ Ba, là những nơi có rất ít chủng viện thần học hay trường Kinh Thánh.

Những bài giảng và vi-đi-ô này được truyền đến khoảng 1,500,000 máy vi tính trên 221 quốc gia mỗi tháng tại www.sermonsfortheworld.com. Hàng trăm người khác xem nó trên YouTube, nhưng họ sớm rời Youtube và đến với trang mạng của chúng ta, bởi vì mỗi bài giảng hướng họ rời khỏi Youtube mà đến trang mạng của chúng ta. Youtube cung cấp người đến với trang mạng của chúng ta. Bài giảng được chuyển dịch qua 46 ngôn ngữ đến với hàng ngàn người mỗi tháng. Những bài giảng không có bản quyền, cho nên những mục sư có thể sử dụng chúng mà không cần có sự cho phép. Xin vui lòng nhấn vào đây để tìm xem bạn có thể trợ giúp chúng tôi hàng tháng hầu cho việc rao truyền Phúc Âm quý báu này được lan rộng đến toàn thế giới, bao gồm cả các quốc gia Hồi Giáo và Ấn Độ Giáo.

Khi nào bạn viết cho Tiến sĩ Hymers, xin vui lòng cho ông biết bạn đang cư ngụ tại quốc gia nào, bằng không thì ông không thể trả lời cho bạn được. Điện thư (e-mail) của Tiến sĩ Hymers là rlhymersjr@sbcglobal.net.




GIẢNG CÙNG DÂN NỔI LOẠN

PREACHING TO A REBELLIOUS PEOPLE
(Vietnamese)

bởi Tiến sĩ R.L. Hymers, Jr.
by Dr. R. L. Hymers, Jr.

Bài giảng được giảng tại Baptist Tabernacle of Los Angeles
Tối Chúa Nhật ngày 19 tháng 1 năm 2014
A sermon preached at the Baptist Tabernacle of Los Angeles
Lord’s Day Evening, January 19, 2014

“Ngài phán cùng ta rằng: Hỡi con người, ta sai ngươi đến cùng con cái Y-sơ-ra-ên, đến các dân bạn nghịch nổi loạn nghịch cùng ta; chúng nó và tổ phụ mình đã phạm phép nghịch cùng ta cho đến chính ngày nay. Ấy là con cái dày mặt, cứng lòng, ta sai ngươi đến cùng chúng nó. Khá nói cùng chúng nó rằng: Chúa Giê-Hô-Va có phán như vậy! Còn như chúng nó, hoặc nghe ngươi, hoặc chẳng khứng nghe, (vì là nhà bạn nghịch,) ít nữa chúng nó cũng biết rằng ở giữa mình đã có một đấng tiên tri” (Ê-xê-chi-ên 2:3-5).


Hết lần nầy đến lần khác trong Kinh Thánh chúng ta thấy sự kiên nhẩn lạ lùng của Đức Chúa Trời đối với sự phản nghịch của nhân loại. Trước cơn Nước Lụt Đức Chúa Trời nhìn thấy sự gian ác của chủng tộc con người. Và rồi Đức Chúa Trời đình chỉ sự phán xét của Ngài lại trong 120 năm – để Nô-ê, “một người giảng đạo công bình,” có thể cảnh tỉnh họ (2 Phi-e-rơ 2:5). Sau đó, Đức Chúa Trời đem dân sự của Ngài ra khỏi xứ Ê-díp-tô bằng những dấu hiệu mạnh mẽ và kỳ diệu. Nhưng họ đáp trả lại tấm lòng tốt của Ngài bằng sự lằm bầm và chống đối Môi-se trong 40 năm. Lần nữa, khi Đức Chúa Trời để cho dân sự của Ngài bị bắt đày qua Ba-by-lôn vì tội lổi của họ, Đức Chúa Trời cũng không bỏ họ. Ngài sai tiên tri Ê-xê-chi-ên rao giảng cho họ, “Chúa Giê-hô-va có phán như vầy” (Ê-xê-chi-ên 2:4). Ngày nay chúng ta rất gần với sự phán xét của Đức Chúa Trời trong thời đại cuối cùng nầy. Các quốc gia trên thế giới ở trong sự nổi loạn “nghịch cùng Đức Giê-hô-va và đấng chịu xức dầu của Ngài, nói rằng, Chúng ta hãy bẽ lòi tói của hai người, và quăng xa ta xiềng xích của họ” (Thi-thiên 2:2-3). Nhưng Đức Chúa Trời vẩn sai đầy tớ của Ngài đến cảnh cáo họ “tránh khỏi cơn giận ngày sau” (Ma-thi-ơ 3:7). Vâng, ngay cả trong thời gian hiểm họa nầy, trong thời đại cuối cùng, Đức Chúa Trời vẩn sai những đầy tớ của Ngài đến cảnh cáo tội nhân về sự đoán phạt hầu đến.

Và vì thế, những người giảng đạo trung tín có thể học được nhiều bài học từ tiên tri Ê-xê-chi-ên. Tôi sẽ đưa ra một số cho bạn trong bài giảng nầy.

I. Thứ nhất, người giảng đạo trung tín học từ tiên tri về sự được sai đến để nói với dân nổi loạn.

Đoạn văn chúng ta nói,

“Hỡi con người, ta sai ngươi đến cùng con cái Y-sơ-ra-ên, đến các dân bạn nghịch nổi loạn nghịch cùng ta; chúng nó và tổ phụ mình đã phạm phép nghịch cùng ta cho đến chính ngày nay” (Ê-xê-chi-ên 2:3).

Chúng ta đừng bao giờ nghĩ rằng chỉ người Do-Thái bị bắt đày qua Ba-by-lôn phục dịch là một quốc gia duy nhất nổi loạn. Chắc chắc rằng chúng ta không nghĩ đến điều đó! Cái chữ “quốc gia” được dịch trong đoạn văn không phải là từ ngữ Hê-bơ-rơ thường dùng cho dân tuyển chọn của Đức Chúa Trời. Từ ngữ Hê-bơ-rơ ở đây là “goi”. Nó là từ ngữ của Do-Thái dùng để mô tả dân ngoại bang, người theo đa thần, và người ngoại đạo. Nó có nghĩa là dân Y-sơ-ra-ên xấu xa như là người ngoại đạo ở Ba-by-lôn vậy!

Thật là một hình ảnh của nhân loại! Chúng ta là chủng tộc nổi loạn! Chủng tộc nào? Chủng tộc loài người! Đức Chúa Trời nói rằng chúng ta là con người nổi loạn, “các dân bạn nghịch nổi loạn cùng ta” (Ê-xê-chi-ên 2:3). Kinh Thánh nói, “Chúng ta thảy đều như chiên đi lạc” (Ê-sai 53:6). Kinh Thánh nói, “Dân nầy có lòng ngoa ngạnh và bạn nghịch” (Giê-rê-mi 5:23). Tất cả nhân loại đã đi lạc, ngoa ngạnh, và bạn nghịch chống nghịch lại với Đức Chúa Trời! Kinh Thánh nói, “Chúng nó đều sai lạc cả, thảy cùng nhau ra vô ích; chẳng có một người làm điều lành, dẫu một người cũng không” (Rô-ma 3:12). Kinh Thánh nói, “Bởi sự không vâng phục của một người, mà mọi người khác thành ra kẻ có tội” (Rô-ma 5:19). A-đam chống nghịch lại mạng lệnh của Đức Chúa Trời. Cả hậu tự con người xác thịt đều chống nghịch lại với Đức Chúa Trời. Chúng ta tự nhiên trở thành “con của sự thạnh nộ” (Ê-phê-sô 2:3). Kinh Thánh nói,

“Thế nào? Chúng ta có điều gì hơn chăng? Chẳng có, vì chúng ta đã tỏ ra rằng người Giu-đa và người Gờ-réc thảy đều phục dưới quyền tội lổi, như có chép rằng: Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không. Chẳng có một người nào hiểu biết. Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời. Chúng nó đều sai lạc cả; thảy cùng nhau ra vô ích; chẳng có một người làm điều lành, dẩu một người cũng không. Họng chúng nó như huyệt mả mở ra; dùng lưởi mình để phỉnh gạt; dưới môi chúng nó có nọc rắn hổ mang. Miệng chúng nó đầy những lời nguyền rủa và cay đắng. Chúng nó có chân nhẹ nhàng đặng làm cho đổ máu. Trên đường lối chúng nó rặc những sự tàn hại và khổ nạn, chúng nó chẳng hề biết con đường bình an. Chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời ở trước mặt chúng nó” (Rô-ma 3:9-18).

Tất cả điều nầy đổ xuống trên chúng ta từ A-đam mà ra. Chúng ta nổi loạn nghịch cùng Đức Chúa Trời bởi hậu tự của ông trong xác thịt. Tiến sĩ Martyn Lloyd-Jones nói,

Đây là sự thật đơn giản để diễn tả một con người trong tội lổi, một sự thật kinh tởm. Đó là những cái gì mà tội lỗi đã mang chúng ta đến … Có thể Đức Chúa Trời lên án chúng ta qua Đức Thánh Linh nếu chúng ta chưa bao giờ nhận thức được sự sai lầm trước khi thấy những cái gì trong thấy trong con người xác thịt – con của sự thạnh nộ, ngay cả những cái khác nữa (Martyn Lloyd-Jones, M.D., Thư Rô-ma, chương 2:1-3:20, Sự Phán Xét Công Bình của Đức Chúa Trời, The Banner of Truth Trust, tái bản 2005, trang 214).

Đó là sự định giá của Đức Chúa Trời về con người tội lổi. Nó không phải là một hình ảnh đẹp, nhưng đó là sự thật. Lúc 17 tuổi, tôi đã bắt đầu suy nghĩ rằng con người có thể dễ dàng được cứu. Nhưng tôi đã sai. Bài giảng đầu tiên của tôi đã bị từ chối, và bảo tôi đừng bao giờ giảng như vậy nữa. Nhưng “người lảnh đạo thanh niên” mà nói với tôi điều đó lại là người trái thói về tình dục, quấy nhiểu những đứa trẻ trong hội thánh. Vì thế, Chúa phán với tôi, “đừng nghe câu ta, Robert.” Trong chủng viện, vị giáo sư của môn giảng dạy nói, “Anh là một người giảng tốt, nhưng anh đã bị mang tiếng xấu là người gây ra phiền phức.” Ông ta nói như vậy vì tôi đã phá những giáo sư công kích Kinh Thánh. Rồi tôi làm việc với một người giảng đạo khác để tìm kiếm những người Hippies gần thành phố San Francisco. Người giảng đạo đó cứ phê bình những bài giảng của tôi – nhiều đến đổi cuối cùng tôi từ bỏ hội thánh đó và trở về nhà ở Los Angeles. Sau đó tôi mới khám phá rằng người giảng đạo nầy đã có quan hệ tình dục với một vài cô trong hội thánh. Rồi tôi biết tại sao ông đã phê bình những bài giảng của tôi. Ông đã không thích sự lên án của tội lổi.

Có nhiều mục sư không bao giờ nhận được thông điệp. Họ cứ lấy làm lạ tại sao người ta không lắng nghe họ. Nhưng câu trả lời đúng ở đó, trên những trang trong Kinh Thánh của chúng ta. Đức Chúa Trời sai chúng ta “đến các dân bạn nghịch nổi loạn nghịch cùng [Ngài]” (Ê-xê-chi-ên 2:3). Và tôi đồng ý với lời bình luận của Tiến sĩ McGee với câu đó. Ông nói,

     Những người mà khó nhất để đem Phúc Âm đến là những hội viên trong hội thánh … Mặc dù họ đã ở trong hội thánh, họ thật sự chống nghịch lại với Đức Chúa Trời … Họ không muốn bất cứ một người nào bước vào và nói với họ rằng họ là những tội nhân lạc mất … Họ là những người khó có thể ảnh hưởng đến, và tấm lòng của tôi cảm thông những anh em đồng lao của tôi là những người trong công tác mục vụ ngày nay – Họ đang ngồi trên ghế nóng bổng. Và tôi có lời khuyên đến bất cứ người trẻ nào đang có dự tính sẽ đi vào mục vụ phải có sự nhận định chắc chắc sự kêu gọi của mình. Có thể cậu ấy nên đi bán bảo hiểm hoặc là cái gì khác hơn là bước vào công tác mục vụ. Trong công tác mục vụ ngày nay không phải dể dàng nếu bạn không đứng trên lời của Đức Chúa Trời (J. Vernon McGee, Th.D., Qua Suốt Kinh Thánh ‘Thru the Bible,’ Nhà Xuất Bản Thomas Nelson, 1982, quyển III, trang 444; dựa trên Ê-xê-chi-ên 2:3-4).

Tiến sĩ McGee đã mô tả cái gì? Ông mô tả những hội thánh đầy những người hư mất. Họ tất cả điều đã làm một cái “quyết định” – nhưng “thực tế họ chống nghịch lại Đức Chúa Trời.” Đó là tình trạng trong những hội thánh ở khắp đất nước Hoa Kỳ!

Bây giờ, tôi đến với bạn, và cá nhân tôi nói điều đó đến bạn. Bạn nổi loạn chống nghịch lại cùng Đức Chúa Trời. Đó là tại sao bạn vẩn chưa được cứu. Bạn diện dẩn mọi lý do, nhưng lòng bạn thì ở trong sự nổi loạn chống nghịch lại Đức Chúa Trời. Bạn cảm thấy hối tiếc cho chính bạn, nhưng lòng bạn hoàn toàn nổi loạn và chống nghịch Đức Chúa Trời. Bạn không than khóc cho tội lổi của bạn. Bạn không thấy sầu nảo về sự chống nghịch của bạn. Bạn cứ bước tới, với vẽ mặt trơ tráo, với thái độ coi thường Đức Chúa Trời hằng sống! Và tôi sẽ nói cho bạn biết chính xác chổ mà bạn đang đi đến. Chỉ có một chổ mà bạn có thể đi – đó là Địa Ngục! Nếu bạn chưa bao giờ đến dưới sự nhận thức tội lổi, và nếu bạn chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc về chính tội lổi của bạn, bạn sẽ không bao giờ cảm thấy sự cần đến Chúa Giê-su Christ thật sự – và bạn vẩn tiếp tục ở trong sự chống nghịch của bạn đến khi Đức Chúa Trời kéo cái nút – và bạn trôi xuống cống – vào lửa đời đời không hề tắt!

II. Thứ hai, người giảng đạo trung tín học từ tiên tri sự tiếp tục giảng lời Đức Chúa Trời.

Chúa phán với Ê-xê-chi-ên,

“Ấy là con cái dày mặt, cứng lòng, ta sai ngươi đến cùng chúng nó. Khá nói cùng chúng nó rằng: Chúa Giê-Hô-Va có phán như vậy. Còn như chúng nó, hoặc nghe ngươi, hoặc chẳng khứng nghe…” (Ê-xê-chi-ên 2:4-5a).

Đức Chúa Trời phán với tôi trong một cách lạ lùng từ Kinh Thánh. Trong thời Ê-xê-chi-ên, Ngài phán trực tiếp với ông, trong sự mặc khải. Bây giờ Đức Chúa Trời phán với chúng ta qua Lời chép của Ngài là Kinh Thánh – Mặc dù tôi có thể nghĩ qua hai duyên cớ riêng rẽ khi Đức Chúa Trời rỏ ràng nói với tôi qua giấc chiêm bao. Tôi có đọc một bài làm chứng của một thanh niên Hồi Giáo, là người đã được biến đổi đến với Chúa Giê-su Christ qua ba giấc mơ (Cơ Đốc Giáo Ngày Nay ‘Christianity Today’, tháng 1,2 năm 2014, trang 95, 96). Đức Chúa Trời thường làm điều đó trong đất Hồi Giáo, và những nơi khác trong Thế Giới Thứ Ba. Nhưng hầu hết, Đức Chúa Trời luôn luôn nói với chúng ta qua Lời chép của Ngài – là Kinh Thánh.

Từ tiên tri, chúng ta tìm hiểu để nói, “Đức Chúa Trời phán rằng.” Chúng ta nói điều đó trên thẩm quyền của Kinh Thánh. “Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẩn” (2 Ti-mô-thê 3:16). Đức Chúa Trời chỉ cho tôi thấy lẽ thật đó trong ngày mà tôi nhận được sự cứu rổi, ngày 28 tháng 9 năm 1961. Tôi có thể thành thật nói rằng tôi không bao giờ nghi ngờ rằng Đức Chúa Trời đã ban những lời bằng tiếng Hê-bơ-rơ và tiếng Hy-lạp từ thời đó đến nay! Khi tôi đứng lên giảng, tôi có thể nói một cách mạnh mẽ, một giọng năng động vì tôi không phải giảng bằng lời riêng của tôi. Tôi đang giảng chính lời của Đức Chúa Trời – “Đức Chúa Trời phán rằng” (Ê-xê-chi-ên 2:4).

Tôi không đưa ra cho bạn một cái giả thuyết khi tôi nói với bạn rằng tội lổi của bạn sẽ mang bạn xuống Địa Ngục. Tôi đang nói với bạn những gì mà Lời Đức Chúa Trời đã nói. Với đầy thẩm quyền, và không có chút nghi ngờ gì, tôi có thể nói với bạn, “Những kẻ nầy sẽ vào hình phạt đời đời” (Ma-thi-ơ 25:46). Tôi không thể ngừng nói điều đó bởi Chủng Viện Fuller, Rob Bell, Joel Osteen, hay Đức Giáo Hoàng tại Rô-ma. Tôi có Lời của Đức Chúa Trời trong tay. Và giống như tiên tri Ê-xê-chi-ên, Đức Chúa Trời bảo tôi nói điều đó cho bạn – từng lời một! “Đức Chúa Trời phán” – “Những kẻ nầy sẽ vào hình phạt đời đời.”

Bạn nói, “Tôi không tin điều đó!” Điều đó không làm thay đổi tôi chút nào! Giống như tiên tri, tôi được kêu gọi để giảng điều đó, “hoặc nghe ngươi, hoặc chẳng khứng nghe” (Ê-xê-chi-ên 2:5). Trong bản Anh ngữ hiện đại – “mặc dù họ nghe hay không.” Tôi không phải ngồi xuống để sửa soạn một bài giảng và nghĩ về những gì mà bạn muốn nghe! Tôi không bao giờ làm điều đó – và tôi không bao giờ sẽ! Tôi cầu hỏi Chúa những gì mà bạn cần phải nghe. Rồi tôi kiếm phân đoạn thích hợp trong Kinh Thánh, và giảng nó cho bạn. . Nhận lấy hay từ khước! Mặc dù nghe hay không! “Hoặc họ nghe ngươi hoặc chẳng khứng nghe.” A-men. Bạn là tội nhân. Bạn bị hư mất, bị giới hạn, nô lệ cho tội lổi. Bạn không thể được buông tha! Bạn bị bỏ vào trong hồ lửa! Tôi nói điều đó cho bạn, mặc dù bạn nghe hay chẳng khứng nghe, mặc dù bạn thích hay không thích, mặc dù bạn tin hay không tin, mặc dù bạn hành động hay thụ động, mặc dù bạn ca ngợi hay chưởi rủa tôi. Tại sao? Đặng “họ biết rằng ỡ giữa họ đã có một đấng tiên tri” – Đó là tại sao! Đức Chúa Trời sai tôi để nói những điều nầy vì thế bạn sẽ không có lời lẽ nào để bào chửa. Tay tôi trong sạch. Tôi đã nói cho bạn những gì Đức Chúa Trời nói. Nhận nó hay từ khước nó. Nhưng trong Địa Ngục bạn không còn có thể tranh luận hay than phiền. Bạn biết rằng có đấng tiên tri ở giữa bạn – một người đã nói cho bạn biết về lẽ thật qua Lời của Đức Chúa Trời.

Bạn phải mạnh mẽ để giảng giống như vậy. Không có người nào thích phơi bày lầm lổi. Không có người nào thích bị phê bình và bị chế nhạo. Tôi phải thừa nhận rằng tôi thường cảm thấy tuyệt vọng bởi sự phê bình héo hắt. Đôi khi tôi cảm thấy như muốn thối lui và lẩn trốn trong hang giống như Ê-li. Nhưng “một tiếng nói êm dịu” gọi Ê-li, và nói, “Hỡi Ê-li, ngươi làm gì ở đây?” (1 Các Vua 19:12, 13). Rồi tôi lôi kéo chính tôi ra, và bắt đầu giảng trở lại. Và trong những lần đó dường như Đức Chúa Trời nói với tôi, như là Ngài đã làm cho Ê-xê-chi-ên,

“Nầy, ta làm cho mặt ngươi dạn nghịch cùng mặt chúng nó, trán ngươi cứng nghịch cùng trán chúng nó. Ta làm cho trán ngươi cứng như kim cương, cứng hơn đá lửa. Đừng sợ và đừng run rẩy vì bộ mặt chúng nó, dầu chúng nó là nhà bạn nghịch mặc lòng” (Ê-xê-chi-ên 3:8, 9).

Mỗi người giảng đạo chân chính phải trãi qua một vài kinh nghiệm cứng rắn đó. Nếu không có, và đầu hàng, người ấy trở thành tiên tri giả.

III. Thứ ba, người giảng đạo chân chính học từ tiên tri rằng, bất chấp sự ngăn trở, một số linh hồn sẽ được cứu.

Nếu chúng ta kiên trì rao giảng những gì chúng ta nên giảng, chúng ta sẽ gặp nhiều sự ngăn trở trong thời đại gian ác nầy. Đức Chúa Trời phán với Ê-xê-chi-ên,

“Nhưng, hỡi con người, ngươi chớ sợ chúng nó, và chớ sợ lời chúng nó, dầu gai gốc ở với ngươi, và ngươi ở giữa bọ cạp mặc lòng. Phải, dầu chúng nó là nhà bạn nghịch, ngươi cũng đừng sợ lời chúng nó, và đừng kinh hãi mặt chúng nó. Vậy, ngươi khá đem lời ta nói cùng chúng nó, dầu nghe, dầu chẳng khứng nghe; vì chúng nó rất là bạn nghịch” (Ê-xê-chi-ên 2:6-7).

Mặc dù ông sống giữa những gai gốc và bọ cạp, không gì làm cho người đầy tớ chân chính nầy dời đổi khỏi công việc thánh của mình. Vâng, tuyên bố Lời của Đức Chúa Trời quả thật là một công việc thánh. Và Chúa sẽ mở một số tấm lòng ra để nghe những gì chúng ta giảng và được cứu (Công-Vụ-Các-Sứ-Đồ 16:14, 15). Đức Chúa Trời phán với Ê-xê-chi-ên rằng người nào nghe ông “sẽ sống, vì đã nghe lời cảnh cáo” (Ê-xê-chi-ên 3:21).

Tôi đã giảng với tấm lòng của tôi ngoài đường phố ở downtown Los Angeles vào đầu thập niên 1960. Người ta la và cười nhạo tôi, ném đồ vật vào tôi, và gọi tôi là thằng điên. Nhưng có một người đứng tuổi mặc bộ đồ vest màu đen và đeo cà-vạt nghe tôi giảng mấy ngày liền, và mời tôi dùng bửa cơm tối trong căn chung cư của ông. Có vợ của ông ở đó. Bà ta là hiệu trưởng của một trong những trường trung học của chúng ta. Cặp vợ chồng lớn tuổi tử tế nầy cho tôi một bửa ăn tối kỳ diệu, trong khi ông già nói với vợ của ông là đã nghe tôi giảng những điều gì ở bên đường. Họ mang cho tôi xem những hình ảnh của họ và chỉ cho tôi hình ba của ông, là một mục sư trong hệ phái Trưởng Lảo. Cuối bữa ăn tối, ông cụ già nói với tôi rằng ông và vợ ông đang nói về những bài giảng của tôi đã giảng trên đường phố. Ông nói rằng họ mời tôi đến nhà của họ vì cả hai đều muốn được cứu rổi – và họ muốn tôi dẩn họ đến với Chúa Giê-su Christ! Lúc đó tôi chỉ mới có 22 tuổi. Tôi chưa bao giờ hướng dẩn một người lớn hơn để tin nhận Chúa Giê-su. Tất cả chúng tôi đều quỳ gối xuống, và tôi hướng dẩn họ đến với Chúa Giê-su. Khi chúng tôi đứng lên, trên gương mặt họ tràn đầy nước mắt. Họ là tín hữu của Hội Thánh Trưởng Lảo Em-ma-nu-ên (Immanuel Presbyterian Church) trên đường Wilshire Blvd., nhưng họ chưa bao giờ được cứu. Một kinh nghiệm giống như vậy làm cho tất cả sự chế nhạo và sự gièm pha của một thế giới hư mất coi như không có gì – vui mừng khi thấy một người nào đó đến với Đấng Cứu Chuộc! Đức Chúa Trời ban cho tôi hai linh hồn, Ông và Bà Alan Black. Nó đã làm cho tất cả sự giảng dạy mà tôi đã làm trên đường phố ở Los Angeles giống như là một việc rất là diệu kỳ mà người thanh niên trẻ có thể làm trong cuộc đời của mình!

Rồi tôi đến Chủng Viện Báp-Tít Tự Do, ở miền Bắc San Fancisco. Ba năm ở đó thật khủng khiếp. Tôi thật sự rất ghét ở đó, ngày nầy qua ngày nọ nghe họ xé Kinh Thánh ra từng phần. Tôi biện hộ cho Lời của Đức Chúa Trời, và họ đối xử tôi giống như là người bị tâm thần làm náo động. Tình trạng rất tồi tệ trong năm chót và tôi nghĩ rằng mình sẽ không ra trường được. Nhưng tôi đã ra trường. Sau đó, nhìn lại thời gian mờ tối đó, thật ra có hai người nhận được sự cứu rổi qua lời làm chứng của tôi. Một ông là người Đại Hàn, và một ông khác ở tận miền nam, là người theo Báp-Tít trọn cả đời nhưng chưa được cứu. Cả hai đến với tôi ràn rụa nước mắt, cảm ơn tôi vì tôi đã đứng trên lẽ thật của Phúc Âm và nói cho họ biết nhu cầu của họ cần sự cứu rổi. Họ tên là Gil và Moon. Tôi sẽ không bao giờ quên được họ! Sự cứu rổi của họ làm cho tất cả sự đau lòng ở chủng viện tự do đó trở nên có giá trị!

Khi tôi ở đó, trong tỉnh Marin, tôi dẩn đầu một vài xe trọng tải của những thanh niên đi ngang qua cầu Golden Gate vào trong thành phố San Fancisco mỗi tối Thứ Sáu. Tôi thì giảng trên đường phố trong khi họ phát truyền đạo đơn và nói chuyện với người ta. Có một đêm họ dẩn một người con trai đến tôi. Cậu ta nói với tôi là cậu nghiện thuốc, heroin, vài trăm đô mổi ngày. Cậu ta phải chen lấn và trộm cắp để có tiền cho thói quen dùng thuốc. Cậu ta nói, “Mục sư, xin giúp đở tôi. Tôi muốn đi ngay thẳng.” Tôi đưa cậu ta về trong xe của tôi. Bây giờ tôi chắc rất sợ để làm điều đó, nhưng tôi để cậu ta ở trong nhà bếp trong chung cư của tôi. Cậu ta la và đá và ói mữa trên sàn luôn suốt mấy ngày khi cơn ghiền thuốc giảm xuống. Cuối cùng thì cậu ta im lại. Cậu ta đến hội thánh của chúng tôi. Khi tôi rời San Francisco, tôi mất liên lạc với cậu ta. Hai mươi lăm năm trôi qua. Một hôm điện thoại trong văn phòng của tôi tại hội thánh nầy reo. Đúng là cậu ta! Tôi hỏi cậu ta đang ở đâu. Cậu ta cho tôi biết là cậu ta đã lập gia đình và ở tại Florida. Cậu ta có hai đứa con và dạy Trường Chúa Nhật tại hội thánh cậu ta. Trên đường về nhà từ nhà thờ tối đó, tôi cảm giác như đi trên mây! Ôi, cảm giác vui mừng làm cho người giảng đạo khi một người sống “bởi vì anh ta đã được cảnh báo” bởi đầy tớ của Đức Chúa Trời (Ê-xê-chi-ên 3:21).

Còn bạn thì sao? Tôi đã cho bạn câu chuyện của tôi như người giảng đạo. Hai chương từ Ê-xê-chi-ên đã có ý nghĩa rất nhiều cho tôi năm mươi năm qua, từ khi lần đầu tôi đã nghe Tiến sĩ J. Vernon McGee dạy phân đoạn của Kinh Thánh nầy trên ra-đi-ô. Những câu nầy lúc nào cũng nằm trong tâm trí của tôi suốt những thập niên giảng dạy Phúc Âm – cho những tội nhân biết rằng Chúa Giê-su chết trên Thập Tự Giá để đền tội cho họ; cho họ biết Ngài từ kẻ chết sống lại như thế nào, bây giờ sống ở Thiên Đàng; kêu gọi họ ăn năn tội lỗi và tin cậy Đấng Cứu Chuộc. Bạn có chịu tin nhận Chúa Giê-su tối hôm nay không? Nếu bạn chịu sẽ làm cho tôi rất vui – và cũng làm cho bạn vui nữa – luôn luôn và cả đời đời!

Nếu bạn muốn nói chuyện với chúng tôi về sự được cứu rỗi bởi Chúa Giê-su, xin vui lòng rời khỏi ghế của mình và đi về phía sau hậu trường ngay bây giờ. Ông John Samuel Cagan sẽ đưa bạn đến một phòng khác để cầu nguyện và trò chuyện. Bác sĩ Chan, xin vui lòng cầu thay cho có người sẽ đến với Chúa Giê-su tối nay. A-men.

(KẾT THÚC BÀI GIẢNG)
Bạn có thể đọc những bài giảng của Tiến Sĩ Hymers bằng tiếng Việt hằng tuần trên
trang mạng tại www.realconversion.com. Bấm vào “Bài giảng bằng tiếng Việt.”

Bạn có thể gởi điện thư bằng tiếng Anh cho Tiến Sĩ Hymers tại rlhymersjr@sbcglobal.net
hoặc bạn có thể gởi thư về địa chỉ P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Hoặc gọi điện
thoại cho ông tại số (818) 352-0452.

Những bài giảng viết tay nầy không có bản quyền. Bạn có thể dùng họ mà không cần có sự
cho phép của Tiến sĩ Hymers. Nhưng mà tất cả thông điệp qua video đã có bản quyền, và
chỉ được sử dụng khi nào có xin phép.

Đọc Kinh Thánh Trước Bài Giảng bởi Ông Abel Prudhomme: Ê-xê-chi-ên 2:3-7.
Đơn Ca Trước Bài Giảng bởi Ông Benjamin Kincaid Griffith:
“Ôi Tấm Lòng Nặng Trỉu ‘Oh Heavy Hearted”’
(bởi Tiến sĩ John R. Rice, 1895-1980).


DÀN BÀI CỦA

GIẢNG CÙNG DÂN NỔI LOẠN

bởi Tiến sĩ R.L. Hymers, Jr.

“Ngài phán cùng ta rằng: Hỡi con người, ta sai ngươi đến cùng con cái Y-sơ-ra-ên, đến các dân bạn nghịch nổi loạn nghịch cùng ta; chúng nó và tổ phụ mình đã phạm phép nghịch cùng ta cho đến chính ngày nay. Ấy là con cái dày mặt, cứng lòng, ta sai ngươi đến cùng chúng nó. Khá nói cùng chúng nó rằng: Chúa Giê-Hô-Va có phán như vậy: Còn như chúng nó, hoặc nghe ngươi, hoặc chẳng khứng nghe, (vì là nhà bạn nghịch) Ít nữa, chúng nó cũng biết rằng ở giữa mình đã có một đấng tiên tri” (Ê-xê-chi-ên 2:3-5).

(2 Phi-e-rơ 2:5; Thi-Thiên 2:2, 3; Ma-thi-ơ 3:7).

I.   Thứ nhất, người giảng đạo trung tín học từ tiên tri về sự được sai đến để nói với dân nổi loạn, Ê-xê-chi-ên 2:3; Ê-sai 53:6; Giê-rê-mi 5:23; Rô-ma 3:12; 5:19; Ê-phê-sô 2:3; Rô-ma 3:9-18.

II.  Thứ hai, người giảng đạo trung tín học từ tiên tri sự tiếp tục giảng lời của Đức Chúa Trời; Ê-xê-chi-ên 2:4-5a; 2 Ti-mô-thê 3:16; Ma-thi-ơ 25:46; 1 Các Vua 19:12, 13; Ê-xê-chi-ên 3:8, 9.

III. Thứ ba, người giảng đạo trung tín học từ tiên tri rằng, bất chấp sự ngăn trở, một số linh hồn sẽ được cứu, Ê-xê-chi-ên 2:6, 7; Công-Vụ-Các-Sứ-Đồ 16:14, 15; Ê-xê-chi-ên 3:21.