Print Sermon

Mục đích của trang mạng nầy là để cung cấp những bài giảng viết miển phí và những bài giảng trên vi-đi-ô đến các mục sư và giáo sĩ trên toàn thế giới, đặc biệt là Thế Giới Thứ Ba, là những nơi có rất ít chủng viện thần học hay trường Kinh Thánh.

Những bài giảng và vi-đi-ô này được truyền đến khoảng 1,500,000 máy vi tính trên 221 quốc gia mỗi tháng tại www.sermonsfortheworld.com. Hàng trăm người khác xem nó trên YouTube, nhưng họ sớm rời Youtube và đến với trang mạng của chúng ta, bởi vì mỗi bài giảng hướng họ rời khỏi Youtube mà đến trang mạng của chúng ta. Youtube cung cấp người đến với trang mạng của chúng ta. Bài giảng được chuyển dịch qua 46 ngôn ngữ đến với hàng ngàn người mỗi tháng. Những bài giảng không có bản quyền, cho nên những mục sư có thể sử dụng chúng mà không cần có sự cho phép. Xin vui lòng nhấn vào đây để tìm xem bạn có thể trợ giúp chúng tôi hàng tháng hầu cho việc rao truyền Phúc Âm quý báu này được lan rộng đến toàn thế giới, bao gồm cả các quốc gia Hồi Giáo và Ấn Độ Giáo.

Khi nào bạn viết cho Tiến sĩ Hymers, xin vui lòng cho ông biết bạn đang cư ngụ tại quốc gia nào, bằng không thì ông không thể trả lời cho bạn được. Điện thư (e-mail) của Tiến sĩ Hymers là rlhymersjr@sbcglobal.net.




SỰ ĐIÊN RỒ TRONG NGÀY LỄ GIÁNG SINH!

CHRISTMAS HOLIDAY MADNESS!
(Vietnamese)

bởi Tiến sĩ R.L.Hymers, Jr.
by Dr. R. L. Hymers, Jr.

Bài giảng tại Hội Thánh Báp-tít Tabernacle ở Los Angeles
Sáng Chúa Nhật 30 tháng 11 năm 2014
A sermon preached at the Baptist Tabernacle of Los Angeles
Lord’s Day Morning, November 30, 2014

“Lòng loài người đầy dẫy sự hung ác, và sự điên cuồng choán trong lòng họ khi đương sống, rồi họ đi về cùng kẻ chết” (Truyền Đạo 9:3).


Vua Sa-lô-môn viết sách Truyền Đạo. Sách ký thuật lại những kinh nghiệm sống ông có được trong đời mình. Ông đã thử nghiệm mọi thứ để tìm xem điều gì sẽ mang lại sự thỏa mãn cho linh hồn mình. Ông thử theo đuổi sự tri thức. Ông thử tận hưởng lạc thú. Ông cố gắng làm giàu. Ông thử tìm đến tôn giáo. Ông theo đuổi danh vọng. Ông sống đạo đức. Cuối cùng ông đi đến kết luận “thảy đều hư không, theo luồng gió thổi” (Truyền Đạo 1:14; 2:11, 17). Ông đã chứng kiến mọi thứ, thử nghiệm mọi điều, tất cả dường như vô nghĩa và trống vắng. Điều nầy đã dẫn ông đến kết luận, với Sứ đồ Giăng rằng, “thế gian với sự tham dục của nó đều qua đi” (I Giăng 2:17).

Truyền Đạo 9:3 là một đoạn sách rất bi quan. Nó thể hiện một quan điểm rất tiêu cực của loài người. Nhưng tôi tin Vua Sa-lo-môn đã nói rất chính xác. Ba lời khẳng định ông tuyên bố là hoàn toàn xác thật, và nó cũng hài hòa với toàn bộ quyển Kinh Thánh.

“Lòng loài người đầy dẫy sự hung ác, và sự điên cuồng choán trong lòng họ đương khi sống, rồi họ đi về cùng kẻ chết” (Truyền Đạo 9:3).

I. Trước nhất, Vua Sa-lô-môn tuyên bố, “Lòng loài người đầy dẫy sự hung ác.

Ông nói rõ hơn trong một câu Kinh Thánh khác,

“Thật, chẳng có người công bình ở trên đất làm điều thiện, mà không hề phạm tội” (Truyền Đạo 7:20).

“Lòng loài người đầy dẫy sự hung ác.” Đó lại không phải là điều đa số người ta ngày hôm nay tin. Chúng ta nghe họ nói đi nói lại, “Tôi cho rằng con người về cơ bản là tốt.” Nhưng quan điểm đó không được cả lý trí và Kinh Thánh ủng hộ! Lý trí thể hiện loài người “đầy dẫy sự hung ác”! Hãy đọc thử báo chí ngày hôm nay. Hãy thử xem tin tức trên vô tuyến truyền hình. Chúng ta chứng kiến thật nhiều điều gian ác và rất ít điều thiện lành. Ngay cả điều tưởng chừng là “tốt” tựu chung cũng đến từ sự ích kỷ hoặc kiêu ngạo, và như vậy trở nên mất đạo đức! Lần nầy đến lần khác, lý trí cho thấy sự chân thật của lời Vua Sa-lô-môn, “Lòng loài người đầy dẫy sự hung ác.”

Nào, hãy cùng đọc Kinh Thánh. Từ đầu quyển Kinh Thánh đến khi kết thúc, chúng ta được học về bản chất tội lỗi, về sự đồi bại của loài người. Trước khi trận Đại Hồng Thủy xảy ra,

“Đức Giê-hô-va thấy sự hung ác của loài người trên mặt đất rất nhiều, và các ý tưởng của lòng họ chỉ là xấu luôn.” (Sáng-Thế- Ký 6:5).

Trong bài giảng nổi tiếng “Nguyên Tội ‘Original Sin’,” nhà truyền giáo vĩ đại John Wesley (1703-1791), giảng rằng loài người bây giờ giống như lúc trước khi xảy ra trận Đại Hồng Thủy. John Wesley nói,

Đã hơn một ngàn năm sau ngày [Đại Hồng Thủy], Đức Chúa Trời phán qua vua Đa-vít, “[Chúng nó thay thảy đều bội nghịch cùng nhau trở nên ô uế: chẳng có một ai làm điều lành, dầu một người cũng không,” Thi-Thiên 14:3; Rô-ma 3:10]. Và điều này đã được các tiên tri chứng kiến…Vì thế tiên tri Ê-sai [nói,] “Đầu đều đau đớn cả, lòng đều mòn mỏi cả. Từ bàn chân cho đến đỉnh đầu, chẳng có chỗ nào lành, rặt những vết thương, vít xưng cùng lằn mới” [Ê-sai 5:6]. Các Sứ đồ cũng chứng kiến điều ấy. Từ những điều nầy chúng ta học được, liên quan đến loài người nguyên thủy...rằng “mọi ý tưởng của lòng họ” đều là xấu, “chỉ là điều xấu,” và “cứ tiếp tục như vậy” (John Wesley, M.A., “Nguyên Tội ‘Original Sin’,” Tuyển Tập John Wesley ‘The Works of John Wesley,’ Nhà Xuất Bản Baker Book, in lại năm 1979, quyển VI, tr. 57,58).

Tiên tri Giê-rê-mi nói,

“Lòng người ta là dối trá hơn mọi vật, và rất là xấu xa: ai có thể biết được?” (Giê-rê-mi 17:9).

Thế nên, chúng ta thấy trong Kinh Thánh, từ đầu đến cuối, minh chứng cho lời tuyên bố của Vua Sa-lô-môn, “Lòng loài người đầy dẫy sự hung ác.” Và chúng ta thấy điều này được xác nhận trên báo chí và vô tuyến truyền hình mỗi ngày. “Lòng loài người đầy dẫy sự hung ác.”

II. Thứ nhì, Vua Sa-lô-môn tuyên bố, “và sự điên cuồng choán trong lòng họ khi đương sống.”

“Lòng loài người đầy dẫy sự hung ác, và sự điên cuồng choán trong lòng họ khi đương sống, rồi họ đi về cùng kẻ chết” (Truyền Đạo 9:3).

Từ “điên cuồng” được phiên dịch qua tiếng Hy-lạp ra từ chữ gốc nghĩa là “ngu dại” (Strong, #1984). Từ nguyên bản là “howlelah” có nghĩa là “điên cuồng” (Strong, #1947). Điên cuồng, mê sảng, mê loạn, giận dữ, phóng đãng – đó là hình ảnh! “Sự điên cuồng choán trong lòng họ khi đương sống.” Sách Concordance của Strong cho chúng ta biết nguyên thủy của chữ trong tiếng Hy-lạp có nghĩa “phô diễn hình thức, khờ dại, tán tụng, giận dữ.” Matthew Henry nói rằng loài người “…bây giờ là những người điên, và tất cả những khoái lạc họ tưởng là được phước chỉ giống như….những giấc mơ và mộng tưởng hão huyền của người mê loạn [rồ dại]” (Giải Nghĩa Kinh Thánh của Henry Matthew ‘Matthew Henry’s Commentary on the Whole Bible’, Nhà Xuất Bản Hendrickson, in lại năm 1996, quyển 3, tr. 849; chú thích sách Truyền Đạo 9:3).

Sự điên cuồng của lòng người lan rộng ra đến nhiều dạng thờ hình tượng. Tiên tri Giê-rê-mi nói, “Chúng nó vì thần tượng mà điên cuồng” (Giê-rê-mi 50:38) – “và sự điên cuồng choán trong lòng họ khi đương sống (Truyền Đạo 9:3). Người ta thời nay cũng “vì thần tượng mà điên cuồng” – thần tượng tình dục dâm đãng, vật chất, vui thú tội lỗi và thần tượng tuyệt vời của sự “vui chơi.”

Những ngày “lễ lạc” là thời điểm trong năm mà sự điên rồ của lòng người được công khai thể hiện. Dịp Lễ Giáng Sinh và Năm Mới đến thì sự điên cuồng của lòng người phun trào ra giống như núi lửa! Tiến sĩ A.W.Tozer (1897-1963) nói,

Một sự rồ dại bám chặt lấy đám đông, rồi bắt đầu…nỗ lực điên cuồng bắt mọi người đến một nơi, khác với chỗ hiện tại nó đang ở. Không một ai dừng lại để hỏi điều gì đang diễn ra, nhưng hầu như mọi người, không kể người đang nằm trên giường bệnh hoặc đang ngồi tù, đều tán loạn chạy từ nơi này đến nơi kia rồi quay trở về. Một lực đẩy kỳ lạ không cưỡng lại được tóm lấy chúng ta như hạt bụi bị gió cuốn hút lên, quay vòng, khuấy động cách nguy hiểm và làm chúng ta chóng mặt…(A.W.Tozer, D.D, “Sự Điên Rồ Giữa Mùa Hè ‘Midsummer Madness’,” trong sách Đức Chúa Trời Phán Bảo Người Quan Tâm ‘God Tells the Man Who Cares,’ Nhà Xuất Bản Cơ-Đốc, bản in năm 1970, tr. 127). Xin nhấn vào đây để đọc về Dr. Tozer.

Điều Tiến sĩ Tozer nói về “Sự Điên Rồ Giữa Mùa Hè ‘Midsummer Madness’” năm mươi năm trước đây, giờ đây lại ứng dụng y hệt, nếu không nói là hơn thế nữa, cho những ngày “lễ hội” điên cuồng Mùa Thu và Mùa Đông! Người ta tất bật “trong một nỗ lực điên rồ” để có “niềm vui” và “đến nơi khác với chỗ mình” trong ngày Lễ Tạ Ơn, Giáng Sinh và Năm Mới. Trong ngày Lễ Tạ Ơn, hàng ngàn người bị kẹt tại phi trường, tìm cách đi về hướng Đông, hay trở về Tây, trong một vài tiếng đồng hồ cho cái họ gọi là “niềm vui.” Không một ai trong số họ nghĩ đến việc đến nhà thờ để tạ ơn Thiên Chúa!

Sự “điên rồi lễ lộc” bắt đầu với ngày Halloween. Một thiếu nữ đến nhà thờ vài lần sau đó nói rằng cô phải vắng mặt thờ phượng ngày Chúa Nhật để chuẩn bị “sửa soạn” mặc trang phục Halloween. Cô phải vắng mặt thờ phượng Chúa Nhật lúc 10:30 sáng để sửa soạn mặc trang phục Halloween! Tiệc Halloween bắt đầu lúc 2:00 chiều, và cô ta phải mất nhiều giờ để hóa trang giống như một mụ phù thủy, một nàng tiên, hay một con ma cà-rồng – hoặc đại loại! Đó là gì nếu như không phải là sự điên rồ – điên rồ lễ lộc? “Chúng nó vì thần tượng mà điên cuồng” (Giê-rê-mi 50:38). “Sự điên cuồng choán trong lòng họ khi đương sống” (Truyền Đạo 9:3).

Và điều này sẽ còn tệ hơn! Trong sự cuồng điên của “kỳ lễ lộc,” người ta sẽ thoát ra, như Tiến sĩ Tozer có nói, “tháo chạy hỗn loạn”…” để đến nơi, khác với chỗ [họ ở hiện tại].” Hầu hết mọi người không thèm nghĩ đến chuyện ở nhà và đi đến nhà thờ trong ngày Lễ Giáng Sinh và Năm Mới! “Một lực đẩy kỳ lạ không cưỡng lại được tóm lấy [chúng nó] như hạt bụi bị gió cuốn hút lên” – liệng họ đến một nơi khác để nhồi nhét mình cho đến thương tổn trong cuộc theo đuổi điên cuồng của trào lưu Hình Tượng Nước Mỹ – được gọi là “vui.”

Khi tôi còn nhỏ, khoảng thập niên 1940, người ta ở nhà và đến nhà thờ trong dịp “nghỉ lễ.” Nhưng bây giờ thì người ta dường như “điên cuồng “trong ngày Lễ Tạ Ơn, Lễ Giáng Sinh và Năm Mới. Sự “cuồng điên…trong lòng họ” đem họ ra khỏi nhà và nhà thờ trong một nỗ lực rồ dại để gập mình trước thần tượng “niềm vui”. Bạn có thể nào trông mong một kẻ điên dại ở lại nhà thờ ngày lễ Giáng sinh và Năm Mới được không? Ý tưởng ấy đã là một sự xúc phạm trong tâm trí con người hiện đại rồi.

Tôi đã từng bị công kích với danh xưng “bạo chúa pháp lý” – và tệ hơn thế nữa – vì đã khuyên người trẻ đến nhà thờ trong dịp “lễ lộc”. Nhưng tôi không lùi bước đâu! Đấng Christ phán,

“Phước cho các ngươi khi vì cớ Con Người, thiên hạ sẽ ghét đuổi, mắng nhiếc các ngươi, bỏ tên các ngươi như đồ ô uế! Ngày đó hãy vui vẻ, nhảy nhót và mừng rỡ, vì phần thưởng các ngươi trên trời sẽ lớn lắm: Bởi tổ phụ họ cũng đối đãi các đấng tiên tri dường ấy” (Lu-ca 6:22-23).

Tôi ước ao quý vị giảng đạo có được sự can đảm lên tiếng chống lại “sự điên cuồng ngày lễ” như Tiến sĩ A. W. Tozer đã làm! Đây không phải là lúc mình lên tiếng chống lại chủ nghĩa vật chất, say sưa và phóng đãng trong những “ngày lễ lộc” này sao? Đây không phải là lúc cho những người giảng đạo nói lên như Tiến sĩ Tozer hay sao? Chúng ta cần những tiếng nói tiên tri như Tiến sĩ Tozer để cứu người mình ra khỏi cái “vũ điệu điên cuồng chết chóc” – như khi nền kinh tế đang xuống dốc, và nền văn hóa chúng ta bị xuống cấp tan rã – và con người ta kêu nài để có thêm nhiều đồ nữ trang, thêm các cuộc đi chơi, và “vui thú,” các chương trình thể thao, và thuốc phiện – khi quốc gia Hoa Kỳ này tan rã như Đế Quốc La-Mã năm xưa!

Hãy dẹp những chuyến đi đến Las Vegas! Dẹp chuyến đi đến San Fransico – và San Diego! Thành Sô-đôm và Gô-mô-rô, “cùng các thành lân cận” (Giu-đe 7), sẽ không còn là nơi để chạy đến trong dịp Lễ Giáng Sinh và Năm Mới! Hãy tránh đi sự cuồng điên “ngày lễ lộc”! Hãy đến nhà thờ, với những tín hữu tin Chúa, cùng thờ phượng Đấng Christ, còn hơn là thờ phượng hình tượng “niềm vui.” Kinh Thánh chép,

“Bởi vậy Chúa phán rằng: Hãy ra khỏi giữa chúng nó, hãy phân rẽ ra khỏi chúng nó” (II Cô-rinh-tô 6:17).

Hãy bỏ đi sự cuồng điên “ngày lễ” sắp tới! Hãy bỏ đi! Bỏ đi! Và đến với chúng tôi tại thánh đường trong ngày Lễ Giáng Sinh và ngày Tất Niên! Nhưng vẫn còn câu cuối trong đoạn Kinh Thánh.

III. Thứ Ba, Vua Sa-lô-môn nói, “Rồi họ đi về cùng kẻ chết.”

Xin vui lòng đứng lên và đọc lớn sách Truyền Đạo 9:3.

“Lòng loài người đầy dẫy sự hung ác, và sự điên cuồng choán trong lòng họ khi đương sống, rồi họ đi về cùng kẻ chết” (Truyền Đạo 9:3).

Quý vị có thể ngồi. “Rồi họ đi về cùng kẻ chết.”

Sự chết! Đó là điều sẽ đến sau sự cuồng điên của cuộc sống. Sự chết! Cái thực tế lạnh lùng, vô tri của sự chết không thể thoát được bằng cách chạy theo thần tượng “niềm vui” của Sa-tăn. Không, sẽ không niềm vuitrong nấm mộ! Không vuinơi Địa Ngục cả! Kinh Thánh chép,

“Người giàu cũng chết, người ta đem chôn. Người giàu ở nơi Âm Phủ, đang bị đau đớn, ngước mắt lên” (Lu-ca 16:22-23).

Đức Chúa Jê-sus phán, “Rồi những kẻ này sẽ vào hình phạt đời đời” (Ma-thi-ơ 25:46).

“Lòng loài người đầy dẫy sự hung ác, và sự điên cuồng choán trong lòng họ khi đương sống, rồi họ đi về cùng kẻ chết” (Truyền Đạo 9:3).

Tiến sĩ John Gill nói về câu Kinh Thánh khi ông nói như vầy,

Sau tất cả sự cuồng điên của cuộc sống, họ chết đi và bước vào trạng thái chết…họ xuống âm phủ (John Gill, D.D., Giải Nghĩa Kinh Thánh Sách Cựu Ước ‘An Exposition of the Old Testament,’ Nhà Xuất Bản Baptist Standard Bearer, in lại năm 1989, quyển IV, tr. 607; chú thích về sách Truyền Đạo 9:3).

Điều quan trọng nhất của đời sống không phải là sự theo đuổi lạc thú. “Vui thú” giờ đây sẽ không có ý nghĩa gì hết trong cõi đời đời, nếu quý vị ra đi không chuẩn bị gặp mặt Đức Chúa Trời trong ngày Phán Xét Cuối Cùng. Quý vị phải cảm nhận được tội lỗi mình. Quý vị phải giao phó tội lỗi đó cho Đấng Christ. Quý vị cần được đến với Đấng Christ bởi ân điển, và được tinh sạch qua dòng Huyết đời đời của Chúa Jê-sus! Chúa Jê-sus phán, “Các ngươi phải sanh lại” (Giăng 3:7).

Vua Sa-lô-môn viết sách Truyền Đạo khi ông đã về già. Ông truyền dạy như cha dạy con cái mình. Bản thân tôi đã sống trên đất này gần 74 năm qua. Sáng hôm nay, tôi cũng nói với quý vị như một người chú. Tôi muốn quý vị được thành công trên đời sống Cơ Đốc Nhân, và hy vọng quý vị lắng nghe tôi. Vào cuối sách Truyền Đạo, Vua Sa-lô-môn nói, “Trong buổi còn thơ ấu hãy tưởng nhớ Đấng Tạo Hóa ngươi” (Truyền Đạo 12:1). Tuổi niên thiếu là lúc nên suy nghĩ nghiêm túc về cõi vĩnh hằng. Tôi hy vọng rằng các thanh niên lắng nghe tôi vì, như Vua Sa-lô-môn, tôi đã sống gần 74 năm cuộc đời. Tôi biết tầm quan trọng của việc tìm kiếm Đấng Christ như thế nào, và suy nghĩ về cõi vĩnh hằng bây giờ, khi các bạn còn trẻ. Hãy suy gẫm lời bài hát mà Ông Griffith hát trước bài giảng này.

Bạn sẽ sống Đời Đời ở nơi nào? Câu hỏi đến với cả anh và tôi;
Câu trả lời cuối cùng là gì đây? Bạn sẽ sống Đời Đời ở nơi đâu?
Vĩnh Hằng! Vĩnh Hằng! Bạn sẽ sống đời Vĩnh Hằng ở đâu?
   (“Bạn Sẽ Sống Đời Vĩnh Hằng Ở Đâu? ‘Where Will You Spend Eternity?’
      do Elisha A. Hoffman, 1839-1929).

Suy nghĩ nghiêm túc về cõi vĩnh hằng sẽ cứu quý vị ra khỏi sự nguyền rủa, rối rắm linh hồn của “sự cuồng điên ngày lễ”. Suy nghĩ nghiêm túc về Đấng Cứu Thế Jê-sus Christ sẽ đánh thức quý vị từ trong tội lỗi, và dẫn dắt quý vị đến với sự sống đời đời trong Ngài. Chúa đã chết trên Thập-Tự để chuộc tội cho quý vị. Ngài đã sống lại từ cõi chết để ban cho quý vị sự sống đời đời. Hãy suy nghĩ nghiêm túc về Đấng Christ! Hãy hoạch định đến với thánh đường cho tiệc Giáng Sinh và trong ngày Tất Niên, và cũng cho ngày Đầu Năm nữa! Xin Chúa chúc phước lên quý vị! A-men. Tiến sĩ Chan, xin hướng dẫn chúng tôi cầu nguyện.

(KẾT THÚC BÀI GIẢNG)
Bạn có thể đọc những bài giảng của Tiến Sĩ Hymers bằng tiếng Việt hằng tuần trên
trang mạng tại www.realconversion.com. Bấm vào “Bài giảng bằng tiếng Việt.”

Bạn có thể gởi điện thư bằng tiếng Anh cho Tiến Sĩ Hymers tại rlhymersjr@sbcglobal.net
hoặc bạn có thể gởi thư về địa chỉ P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Hoặc gọi điện
thoại cho ông tại số (818) 352-0452.

Những bài giảng viết tay nầy không có bản quyền. Bạn có thể dùng họ mà không cần có sự
cho phép của Tiến sĩ Hymers. Nhưng mà tất cả thông điệp qua video đã có bản quyền, và
chỉ được sử dụng khi nào có xin phép.

Đọc Kinh Thánh Trước Bài Giảng bởi Ông Abel Prudhomme: Lu-ca 16: 19-26.
Đơn Ca Trước Bài Giảng bởi Ông Benjamin Kincaid Griffith:
“Bạn Sẽ Sống Đời Đời Nơi Đâu? ‘Where Will You Spend Eternity?’” (do Elisha A. Hoffman, 1839-1929).


DÀN BÀI CỦA

SỰ ĐIÊN RỒ TRONG NGÀY LỄ GIÁNG SINH!

bởi Tiến sĩ R.L.Hymers, Jr.

“Lòng loài người đầy dẫy sự hung ác, và sự điên cuồng choán trong lòng họ khi họ đương sống, rồi họ đi về cùng kẻ chết” (Truyền Đạo 9:3).

(Truyền Đạo 1:14, 2:11, 17; I Giăng 2:17)

I.   Trước nhất, Vua Sa-lô-môn tuyên bố, “Lòng loài người đầy dẫy sự
hung ác,” Truyền Đạo 7:20, Sáng-Thế-Ký 6:5, Thi-Thiên 14:3,
Rô-ma 3:10, Ê-sai 1:5-6, Giê-rê-mi 17:9.

II.  Thứ Nhì, Vua Sa-lô-môn tuyên bố, “và sự điên cuồng choán trong
lòng họ khi đương sống,” Giê-rê-mi 50:38, Lu-ca 6:22-23,
Giu-đe 7; II Cô-rinh-tô 6:17.

III. Thứ Ba, Vua Sa-lô-môn tuyên bố “rồi họ đi về cùng kẻ chết,”
Lu-ca 16:22-23; Ma-thi-ơ 25:46; Giăng 3:7; Truyền-Đạo 12:1.