Print Sermon

Mục đích của trang mạng nầy là để cung cấp những bài giảng viết miển phí và những bài giảng trên vi-đi-ô đến các mục sư và giáo sĩ trên toàn thế giới, đặc biệt là Thế Giới Thứ Ba, là những nơi có rất ít chủng viện thần học hay trường Kinh Thánh.

Những bài giảng và vi-đi-ô này được truyền đến khoảng 1,500,000 máy vi tính trên 221 quốc gia mỗi tháng tại www.sermonsfortheworld.com. Hàng trăm người khác xem nó trên YouTube, nhưng họ sớm rời Youtube và đến với trang mạng của chúng ta, bởi vì mỗi bài giảng hướng họ rời khỏi Youtube mà đến trang mạng của chúng ta. Youtube cung cấp người đến với trang mạng của chúng ta. Bài giảng được chuyển dịch qua 46 ngôn ngữ đến với hàng ngàn người mỗi tháng. Những bài giảng không có bản quyền, cho nên những mục sư có thể sử dụng chúng mà không cần có sự cho phép. Xin vui lòng nhấn vào đây để tìm xem bạn có thể trợ giúp chúng tôi hàng tháng hầu cho việc rao truyền Phúc Âm quý báu này được lan rộng đến toàn thế giới, bao gồm cả các quốc gia Hồi Giáo và Ấn Độ Giáo.

Khi nào bạn viết cho Tiến sĩ Hymers, xin vui lòng cho ông biết bạn đang cư ngụ tại quốc gia nào, bằng không thì ông không thể trả lời cho bạn được. Điện thư (e-mail) của Tiến sĩ Hymers là rlhymersjr@sbcglobal.net.




TẤT CẢ TÔI CẦN LÀ CHÚA GIÊ-SU

ALL I NEED IS JESUS
(Vietnamese)

bởi Tiến sĩ R.L. Hymers, Jr.
by Dr. R. L. Hymers, Jr.

Bài giảng được giảng tại Baptist Tabernacle of Los Angeles
Tối thứ bảy ngày 3 tháng 5 năm 2014
A sermon preached at the Baptist Tabernacle of Los Angeles
Saturday Evening, May 3, 2014

“Vả, ấy là nhờ Ngài mà anh em ở trong Đức Chúa Giê-su Christ, là Đấng mà Đức Chúa Trời đã làm nên sự khôn ngoan, sự công bình, sự nên thánh và sự cứu chuộc cho chúng ta; hầu cho, như có lời chép rằng: Ai khoe mình, hãy khoe mình trong Chúa” (1 Cô-rinh-tô 1:30, 31).


Đoạn văn của chúng ta đến từ chương đầu tiên của 1 Cô-rinh-tô, là phân đoạn mà Ông Prudhomme đọc vài phút trước. Sứ-đồ cho họ biết rằng không có bao nhiêu người khôn ngoan theo xác thịt, hoặc chẳng nhiều kẻ quyền thế (có ảnh hưởng), hay nhiều kẻ sang trọng (vĩ đại) được cứu. Họ cho rằng họ không cần Đức Chúa Trời. Họ chỉ quan tâm đến những việc của thế gian nầy. Họ không chịu bị khổ về sự mất mát điều gì cả, không chịu để từ chối chính họ và vác thập tự giá để theo Đấng Christ.

Sứ-đồ nhắc nhở những người Cô-rinh-tô rằng họ không có nhiều người giàu hay nổi tiếng trong hội thánh. Nhưng hội thánh của họ làm nên bởi những người mà Đức Chúa Trời đã chọn, là những người mà thế gian không tin kính cho là ngu dại, và yếu hèn, và bị khinh bỉ, không đáng được biết tới. Đức Chúa Trời chọn những người như họ để “đem đến không ra gì” những kẻ sang trọng và kẻ khôn ngoan theo xác thịt. Và đó là điều chính xác đã xảy ra. Thế gian thì đối xử những Cơ-đốc Nhân nầy hoàn toàn như không quan trọng. Nhưng họ đã sai. Những Cơ-đốc Nhân nhỏ nhoi đó sẽ lan ra khắp Vương Quốc La-mã, và sau nầy khắp thế gian. Đức Chúa Trời chọn những người Cơ-đốc thấp hèn để đem sự không ra gì đến Vương Quốc La-mã ngoại bang. Đối với tôi thì Đức Chúa Trời đang làm điều đó lần nữa trong Trung Cộng ngày nay. Như một bài thánh ca đặc, “Ta thắng nhờ đức tin, thắng luôn trên thế gian nầy.” Khi Hoa Kỳ như chúng ta đã biết qua đi, thì vẩn còn Cơ-đốc Nhân ở đây.

Ta thắng nhờ đức tin đây, Ta thắng nhờ đức tin đây!
Ô, ta cứ đắc thắng vinh thay! Thắng luôn trên thế gian nầy.
   (“Ta Thắng Nhờ Đức Tin ‘Faith is the Victory’
     bởi John H. Yates, 1837-1900).

Đức Chúa Trời chọn những người yếu đuối và thấp hèn như chúng ta đặng không ai khoe mình, “Để chẳng ai khoe mình trước mặt Đức Chúa Trời” (1 Cô-rinh-tô 1:29). Tiến sĩ J. Vernon McGee nói rằng nhiều người truyền Phúc Âm “đưa sự nhấn mạnh đến người nổi bật là [người làm sự công bố về đức tin] – những người chiêu đãi, những lãnh đạo trong công nghiệp, và người nổi bật trong chính phủ. Nhưng Đức Chúa Trời chuyên môn trong những người trung bình. Ngài kêu gọi người bình thường như bạn và tôi” (J Vernon McGee, Th.D., Xuyên Qua Kinh Thánh ‘Thru the Bible,’ Nhà Xuất Bản Thomas Nelson, 1983, quyển V, trang 12).

Bạn có bao giờ để ý rằng chúng tôi không có nhấn mạnh sự rao giảng cho người giàu và nổi tiếng không? Bạn có bao giờ thắc mắc tại sao không? Thôi được, phần nầy của Kinh Thánh cho chúng ta biết tại sao,

“Hỡi anh em, hãy suy xét rằng ở giữa anh em là kẻ được gọi, không có nhiều người khôn ngoan theo xác thịt, chẳng nhiều kẻ quyền thế, chẳng nhiều kẻ sang trọng. Nhưng Đức Chúa Trời đã chọn những sự dại ở thế gian để làm hổ thẹn những sự mạnh. Đức Chúa Trời đã chọn những sự hèn hạ và khinh bỉ ở thế gian, cùng những sự không có, hầu cho làm những sự có ra không có, để chẳng ai khoe mình trước một Đức Chúa Trời” (1 Cô-rinh-tô 1:26-29).

Bạn thấy đó, chúng ta đã học được từ nhiều năm kinh nghiệm rằng chúng ta không thể nào đem nhà giàu và người nổi tiếng vào nhà thờ và nghe Phúc Âm, và được cứu. Hội thánh chúng ta lớn lên là bởi vì chúng ta rao giảng cho những người trẻ trong đại học và trung học. Thế gian cho rằng người trẻ là ngu dại và yếu đuối. Nhưng Đức Chúa Trời kêu gọi vài người trong bạn, mà Ngài đi qua kẻ giàu và kẻ nổi tiếng! Ngài biết rằng ít người họ sẽ nghe và trở nên môn đồ của Đấng Christ! Họ quá tự mãn, và quá nặng về vật chất để trở nên Cơ-đốc Nhân thật sự. Cho nên Đức Chúa Trời đi ngang qua họ. Ngài không có kêu gọi với sự kêu gọi có hiệu lực. Hầu như Ngài chỉ riêng biệt kêu gọi những người trẻ. Và một số bạn sẽ được kéo đến Đấng Christ và được cứu bởi Ngài. Đoạn văn của chúng ta giải thích là một đặc quyền như thế nào khi được kêu gọi bởi Đức Chúa Trời, và được cứu qua Con Một của Ngài là Đức Chúa Giê-su Christ!

“Vả, ấy là nhờ Ngài mà anh em ở trong Đức Chúa Giê-su Christ, là Đấng mà Đức Chúa Trời đã làm nên sự khôn ngoan, sự công bình, sự nên thánh, và sự cứu chuộc cho chúng ta; hầu cho, như có lời chép rằng: Ai khoe mình, hãy khoe mình trong Chúa” (1 Cô-rinh-tô 1:30, 31).

Chúng ta có thể lấy ra ít nhất là ba bài học từ đoạn văn nầy.

I. Thứ nhất, đặc ân được kéo đến với Chúa Giê-su Christ.

Đoạn văn nói, “Vả, ấy là nhờ Ngài mà anh em ở trong Đức Chúa Giê-su Christ …” (1 Cô-rinh-tô 1:30). “Nhờ Ngài” – đó là, “của Đức Chúa Trời.” Nó có thể dịch là, “Vả, bởi công việc của Ngài mà anh em được ở trong Đức Chúa Giê-su Christ.” Điều nầy cho thấy rỏ ràng Đức Chúa Trời là Đấng duy nhất kéo tội nhân hư mất vào trong sự thông công với Chúa Giê-su Christ. Đức Chúa Trời phán qua tiên tri Ô-sê, “Ta đã dùng dây nhân tình, dùng xích yêu thương kéo chúng nó đến” (Ô-sê 11:4). Và Chúa Giê-su phán, “Ví bằng Cha, là Đấng sai ta, không kéo đến, thì chẳng có ai được đến cùng ta” (Giăng 6:44). “Chủ nghĩa quyết định” hiện đại dạy rằng con người có thể đến với Chúa Giê-su Christ bất cứ lúc nào họ muốn! Nhưng Kinh Thánh dạy rằng chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể kéo tội nhân hư mất vào trong sự thông công với Đấng Christ. “Vả, ấy là nhờ Ngài mà anh em ở trong Đức Chúa Giê-su Christ.” “Vả, bởi công việc Ngài làm mà anh em được ở trong Đức Chúa Giê-su Christ.” Spurgeon giải thích điều nầy là, “Qua Đức Chúa Trời, chúng ta được ở trong Đức Chúa Giê-su Christ”.

Điều nầy cho thấy thế nào là sự ngu xuẩn của sự suy nghĩ rằng bạn có thể học hiểu thế nào để đến với Chúa Giê-su Christ. Đức Chúa Trời phải mang bạn đến với Đấng Christ. Chỉ một mình Đức Chúa Trời “Ngài làm cho chúng ta đồng sống lại và đồng ngồi trong các nơi trên trời trong Đức Chúa Giê-su Christ” (Ê-phê-sô 2:6). Nó là điều rất tốt cho bạn nghĩ về lẽ thật trọng đại nầy nếu như bạn là người đã được cứu. Bạn không có thay đổi chính bạn. Là Đức Chúa Trời thay đổi bạn. Bạn không có tự hình dung ra được phải làm thế nào để đến với Đấng Christ và “ở trong Ngài”. Không! Không! “Nhờ Ngài mà anh em được ở trong Chúa Giê-su Christ.” Qua quyền năng của Đức Chúa Trời kéo bạn vào trong thân thể của Đấng Christ, và hiệp một với Chúa Giê-su. Nó là điều tốt để bạn ghi nhớ là tội nhân hư mất thì như thế nào. Nó là điều tốt để bạn nhớ thế nào có sự xung đột trong bạn và bạn không có khả năng để đến với Chúa Giê-su. Nó là điều tốt cho mỗi Cơ Đốc Nhân thật sự ghi nhớ thế nào bạn đã thất bại, và thất bại, và lại thất bại, cho đến cuối cùng, qua Đức Chúa Trời, bạn đã được kéo đến với Chúa Giê-su Christ! Đó là tại sao những Cơ Đốc Nhân thật sự hát với sự ngạc nhiên,

Ngợi ca Chúa từ ái ban ơn lạ lùng
Đời tôi vốn tràn những lệ đắng!
Tôi đã hư mất bao ngày, lầm than trong nơi tội đầy
Mà ơn Chúa thương xót khoan nhân.
   (“Ơn Lạ Lùng ‘Amazing Grace’” bởi John Newton, 1725-1807).

Ô! Nó là một việc lạ lùng mà Đức Chúa Trời, trong ân điển Ngài, đã mang chúng ta vào trong sự thông công với Chúa Giê-su Christ!

Nhưng tôi phải hỏi một số bạn, “Bạn có ở trong Chúa Giê-su Christ không?” Có thể Sứ-đồ nói với bạn, “Bạn có ở trong Chúa Giê-su Christ bởi Đức Chúa Trời không?”

Chúa Giê-su Christ đã sẳn sàng để chấp nhận bạn nếu như bạn thật sự ước ao đến với Ngài. Nhưng bạn không thể nào nói rằng cánh cửa sẽ mở ra trong bao lâu. Ông già Nô-ê đã vào tàu và được cứu. Chiếc tàu là hình bóng của Chúa Giê-su Christ. Bạn có bao giờ thấy kỳ lạ rằng tại sao không có người nào ngoại trừ chỉ có gia đình Nô-ê vào tàu không? Khi tôi đang soạn bài giảng nầy tôi cố gắng để suy nghĩ cho ra một vài lý do. Có lẽ bạn sẽ suy nghĩ ra những lý do khác, nhưng tôi chỉ có thể nghĩ đến ba lý do.

1.  Thứ nhất, họ không nghĩ rằng sự phán xét đổ xuống trên họ – họ không thừa nhận tội lổi của họ.

2.  Thứ hai, họ không tin lời Nô-ê rao giảng. Ông là “người giảng đạo công bình” (2 Phi-e-rơ 2:5). Nhưng họ không tin sự rao giảng của ông.

3.  Thứ ba, họ quá kiêu ngạo về chính họ và không tin vào chiếc tàu để cứu họ.


Tôi nghĩ một hoặc hơn trong ba điều đó đã ngăn chận một số bạn đến với Đấng Christ. Tôi sẽ lặp lại ba điều đó lần nữa. Cố gắng để suy nghĩ một điều (hay hơn nữa) đã ngăn chận bạn đến với Chúa Giê-su.

1.  Thứ nhất, bạn không nghĩ rằng sự phán xét đổ xuống trên bạn – bạn không thừa nhận tội lổi của bạn.

2.  Thứ hai, bạn không tin những gì đã được rao giảng.

3.  Thứ ba, bạn quá kiêu ngạo về chính bạn và không tin vào Chúa Giê-su Christ để cứu bạn.


Có phải đó là tình trạng của bạn tối nay không? Chúng tôi phải nói như nhà truyền giảng phúc âm vĩ đại George Whitefield (1714-1770). “Người ta sẽ không bao giờ chấp nhận [Đấng Christ], và chúng ta không thể cho họ sự khuyên giải, cho đến khi họ bị chìm trong tội lổi, và muốn ôm chặc vào Chúa Giê-su” (George Whitefield, “Phận Sự Của Người Truyền Giảng Phúc Âm ‘The Duty of a Gospel Minister’”).

Điều nầy có thấy mâu thuẩn đối với bạn không? Bạn không thể nào đến với Chúa Giê-su bằng cách riêng của bạn – và rồi bạn phải đến với Ngài hoặc bỏ mình. Những mục sư trước kia gọi đây là cái “kẹp Phúc Âm.” Bạn bị ép buộc như trong sự trụy lạc. Một mặt của sự trụy lạc nói với bạn rằng bạn phải đến với Chúa Giê-su. Mặt khác của sự trụy lạc nói với bạn rằng bạn không thể đến với Ngài bằng cách riêng của bạn. Rồi bạn có thể làm gì? Đấy, bạn có thể rời khỏi hội thánh nầy và đi theo đường riêng của bạn, nói rằng nó quá khó khăn. Hoặc bạn có thể làm những gì mà con người trong thời Nô-ê không bao giờ làm,

“Hãy cảm biết sự khốn nạn mình, hãy đau thương khóc lóc; hãy đổi cười ra khóc, đổi vui ra buồn. Hãy hạ mình xuống trước mặt Chúa, thì Ngài sẽ nhắc anh em lên” (Gia-cơ 4:9-10).

Tiến sĩ Martyn Lloyd-Jones nói,

      Chúng ta quá lo lắng để hối thúc con người đi vào vài loại của sự “quyết định.” Nó là khi mà bạn đau khổ tột cùng là khi bạn hầu như nhận thức sâu sắc đến sự cứu giúp. Nó là người mà đã được chữa lành tại cánh cửa sự chết là người biết ơn nhất cho sự chữa trị mình. Nó là một tội nhân là người đã thoáng nhìn vào trong Địa Ngục là người nhận thức sâu sắc nhất về sự vinh hiển của thiên đàng (Martyn Lloyd-Jones, M.D., Tin Chắc Vào Sự Cứu Rổi Của Chúng Ta ‘The Assurance of Our Salvation,’ Crossway Books, 2000, trang 305).

Chỉ có Đấng Christ mới có thể cứu bạn. Bạn đã nghe tôi nói điều đó nhiều lần. Nhưng bạn vẩn không tin điều đó cho đến khi bạn tự cảm nhận được. Đức Chúa Trời biết điều đó

Một người làm cho nhận thức chống lại ý muốn của người đó, vẩn là một quan điểm như vậy.

Cho nên, để thuyết phục bạn, Đức Chúa Trời phải để bạn đến chổ tuyệt vọng. Bạn phải có một cái cảm giác cần đến Đấng Christ cách tuyệt vọng. Bạn phải cảm nhận rằng bạn không có hy vọng gì cho chính bạn. Bạn phải được dẩn đến sự suy nghĩ, “Tôi không thể chịu đựng tiếp tục trong tình trạng như vầy được! Tôi phải được tha thứ tội lổi của tôi qua Chúa Giê-su!” Tiến sĩ Lloyd-Jones nói, “Chưa bao giờ có ai đó đến với Đấng Christ cho đến khi người đó đến điểm tuyệt cùng” (Martyn Lloyd-Jones, M.D., Đường Lối Đức Chúa Trời Không Phải đường Lối Chúng Ta ‘God’s Way Not Ours’, The Banner of Truth Trust, 2003, trang 71). Đức Chúa Trời phải đánh thức bạn về nhu cầu của bạn, và Đức Chúa Trời phải kéo bạn đến với Chúa Giê-su để được giúp đỡ. Bạn không thể nào tự mình làm được những việc nầy. Nhiều người chưa bao giờ kinh nghiệm về những việc nầy. Họ chưa bao giờ nhận thức được tình trạng tuyệt vọng của họ, và chưa bao giờ được kéo đến với Chúa Giê-su. Đó là tại sao tôi nói đó là một đặc ân khi được kéo đến với Đấng Christ, để được “ở trong Chúa Giê-su Christ.” Kinh Thánh dạy, “Nhiều người được gọi, mà ít người được chọn” (Ma-thi-ơ 22:14).

II. Thứ hai, sự cung cấp cho những ai ở trong Chúa Giê-su Christ.

Có lẽ tôi đã để quá nhiều thì giờ vào cái đặc ân được kéo đến Đấng Christ. Nhưng đó là một việc hết sức quan trọng. Bạn không thể nhận được sự cung cấp đầy đủ của Đấng Christ ngoại trừ bạn được kéo đến với Đấng Christ. Những sự cung cấp đầy đủ nầy là chỉ cung cấp cho những ai thuộc về Đấng Christ, là những ai “ở trong Chúa Giê-su Christ.” Kinh Thánh dạy,

“Chúa Giê-su Christ, là Đấng mà Đức Chúa Trời đã làm nên sự khôn ngoan, sự công bình, sự nên thánh, và sự cứu chuộc cho chúng ta” (1 Cô-rinh-tô 1:30).

Sự khôn ngoan, sự công bình, sự nên thánh, và sự cứu chuộc – bốn điều trong đoạn văn nầy là những điều hứa hẹn cho những ai “ở trong Chúa Giê-su Christ.” Thứ nhất, chúng ta được hứa “sự khôn ngoan.” Ngay sau khi tôi nhận được sự cứu rổi tôi nhớ tôi từng suy nghĩ rằng tôi không có một người nào nâng đở hay giúp đở tôi. Cha mẹ của tôi đã li dị, và tôi không có nguồn tiếp trợ nào. Tôi nhớ tôi suy nghĩ rằng tôi không có thể làm bất cứ lổi lầm nào. Chỉ cần một lổi lầm cũng có thể ngăn trở tôi để trở thành một nhà truyền giáo. Vì thế tôi mạnh dạn cầu xin Đức Chúa Trời ban cho tôi sự khôn ngoan. Và Ngài đã ban sự khôn ngoan cho tôi! Tôi luôn luôn sợ hãi rằng chân tôi sẽ vấp ngã nếu chính Đấng Christ đã không nâng tôi lên. Và Ngài đã nâng tôi lên! Và Ngài đã ban cho tôi sự khôn ngoan! Một bà cụ kia biết tôi khi tôi còn trong trường Đại Học đã nói với tôi cách đây không lâu, “Ông luôn luôn là một người đàn ông trẻ đúng đắn.” Đó là Chúa Giê-su, là Đấng đã làm cho tôi ra người đúng đắn. Đó là Chúa Giê-su, là Đấng đã ban cho tôi sự khôn ngoan! Kinh Thánh dạy, “Sự kính sợ Đức-Giê-Hô-Va là khởi đầu của sự tri thức” (Châm-Ngôn 1:7).

Thứ hai, chúng ta được hứa “sự công bình.” Chính Đấng Christ “đã làm nên sự công bình cho chúng ta.” Chúng ta được mặc vào sự công bình của một người khác – kể cả chính Chúa Giê-su! Như bài thánh ca xưa đã nói lên, “Chỉ mặc trong sự công bình của Ngài, Không chổ trách được để đứng trước ngôi” (“Vầng Đá Vững An ‘The Solid Rock’”). Đã nhiều lần Ma-Quỉ đã đến với tôi và nói, “Làm sao ông có thể giảng điều nầy hay điều kia? Làm sao ông có thể giữ vững lập trường nầy hay lập trường nọ?” Ôi, những lời đó trong thư Ê-phê-sô, chương một, ngọt ngào làm sao trong thời điểm đó! Nói rằng, “đã ban cho chúng ta một cách nhưng không trong Con yêu dấu của Ngài. Trong Đấng mà chúng ta được cứu chuộc bởi huyết Ngài” (Ê-phê-sô 1:6, 7). “Con yêu dấu” chính là Chúa Giê-su. Tôi được chấp nhận ở trong Chúa Giê-su. Sự công bình của tôi đến từ Ngài! “Chỉ mặc trong sự công bình của Ngài, không chổ trách được để đứng trước ngôi” Khi Ma-Quỉ nói với tôi là tôi không tốt đủ để giảng, vì là một người trẻ tuổi, tôi có thể nói những lời nầy, “Ngài đã ban cho [tôi] một cách nhưng không trong Con yêu dấu của Ngài” (Ê-phê-sô 1:6). Thật phước hạnh làm sao! Thật an ủi làm sao khi Ma Qui nổi xung. Đây là cách mà các vị thánh xưa trong thời Đại Nạn đã chiến thắng Sa-tan! “Chúng đã chiến thắng nó bởi huyết Chiên Con” (Khải-Huyền 12:11). Nhà truyền giáo vĩ đại Count Nicolaus Zinzendorf đã nói,

Dũng cảm tôi sẽ đứng trong ngày vĩ đại đó,
Vì ai mà người gánh thay tôi phải nằm xuống?
Trong khi tôi được giải phóng qua huyết Ngài
Từ sự nguyền rủa và hổ thẹn khủng khiếp của tội lỗi.
   (“Giê-su, Huyết và Sự Công Bình của Ngài
     ‘Jesus, Thy Blood and Righteousness’” bởi Count Nicolaus Zinzendorf,
       1700-1760; phiên dịch bởi John Wesley, 1703-1791).

Rồi, hơn thế, Chúa Giê-su Christ đã làm cho chúng ta được nên thánh. Đức Thánh Linh thánh hóa chúng ta vì chúng ta thuộc về Đấng Christ. Nếu bất cứ người nào ở trong Đấng Christ thì người ấy không phải là sự tạo dựng cũ bởi một vài sự thay đổi bằng mỹ dung. Không! Không! “Nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người được dựng nên mới: những sự cũ đã qua đi; nầy, mọi sự đều trở nên mới” (2 Cô-rinh-tô 5:17). Con người cũ không phải được gởi tới bệnh viện để chữa trị. Nó được gởi đến thập tự giá để được đóng đinh. Nó không phải được biến chất và cải thiện, nhưng phải chết đi và được chôn cất. Kỳ lạ thay, người ta nghĩ rằng họ có thể đến với Đấng Christ để được tha thứ và được bào chữa; và đến với Môi-se khi họ muốn được nên thánh! Không có chuyện đó! Bạn trở nên thánh hơn cùng cách bạn đã được cứu – bạn trở nên thánh hơn bởi sự tin nhận Chúa Giê-su Christ. Đấng Christ trên Thập Tự Giá là nguồn cho sự cứu rổi của bạn. Bây giờ Đấng Christ trên Thập Tự Giá là nguồn của sự tăng trưởng của bạn trong ân điển! Chúa Giê-su cứu chúng ta từ tội lỗi của chúng ta, và bởi công việc của Đức Chúa Trời làm cho chúng ta “nên thánh.” Nhớ những lời cao đẹp nầy,

Khi qua nước sâu tôi gọi ngươi để đi,
Những sông của buồn phiền sẽ không đầy tràn;
Vì Ta sẽ ở cùng ngươi ban phước trong thử thách,
Và thánh hoá ngươi khỏi đau khổ thâm trầm.
   (“Nên Tảng Vững Chắc Làm Sao ‘How Firm a Foundation’
     bởi George Keith, 1638-1716).

Bây giờ, món sau cùng được chu cấp cho chúng ta trong Đấng Christ là “sự cứu chuộc.” Nhưng có người nói, “Điều chu cấp đó không phải nên được ban trước cho chúng ta rồi hay sao?” Vâng, nhưng nó cũng là điều sau cùng. Nếu bạn là một Cơ-đốc Nhân, đương nhiên là bạn đã được buông tha khỏi tội lổi, nhưng bạn chưa hoàn toàn được cứu chuộc bởi quyền năng của Ngài. Ngay cả khi bạn qua đời bạn cũng sẽ không nhận được sự cứu chuộc trọn vẹn. Bạn “đang khi chờ đợi sự làm con nuôi, tức là sự cứu chuộc thân thể chúng ta vậy” (Rô-ma 8:23). Sự cứu chuộc của chúng ta trong Đấng Christ thật sự được đầy trọn chỉ khi nào Chúa Giê-su đến với chúng ta trong các đám mây!

“Vì sẽ có tiếng kêu lớn và tiếng của thiên sứ lớn cùng tiếng kèn của Đức Chúa Trời, thì chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống; bấy giờ những kẻ chết trong Đấng Christ, sẽ sống lại trước hết. Kế đến chúng ta là kẻ sống, mà còn ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy giữa đám mây, tại nơi không trung mà gặp Chúa, như vậy chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:16-17).

Ngay cả thân xác cũ mòn mỏi của tôi cũng sẽ được làm nên giống như chính Đấng Cứu Chuộc đã sống lại. Chúng ta sẽ được sống lại từ cỏi chết trong sự cứu chuộc đời đời – và sống trong sự vui vẽ đời đời mãi mãi, bởi vì chúng ta ở trong Chúa Giê-su Christ, là đầu cũng là cuối cùng của sự cứu chuộc chúng ta. Nhưng tôi phải gấp rút để đi đến điểm sau cùng.

III. Thứ ba, sự ca ngợi chúng ta nên dành cho Chúa Giê-su Christ là Đấng đã cứu vớt và chu cấp cho chúng ta.

Tôi có thể chỉ đụng đến điểm nầy.

“Vả, ấy là nhờ Ngài mà anh em ở trong Đức Chúa Giê-su Christ, là Đấng mà Đức Chúa Trời đã làm nên sự khôn ngoan, sự công bình, sự nên thánh, và sự cứu chuộc cho chúng ta; hầu cho, như có lời chép rằng: Ai khoe mình, hãy khoe mình trong Chúa” (1 Cô-rinh-tô 1:30, 31).

Bạn thấy, các anh em và các chị em, sự tồn tại của chúng ta là Cơ-đốc Nhân hoàn toàn lệ thuộc vào Chúa Giê-su Christ. Những ai thật sự biết Đấng Christ đều sẽ muốn làm vinh hiển Ngài – sẽ muốn khoe mình trong Christ và những gì Ngài đã làm cho họ.

Tôi không thích nghe cái gọi là “làm chứng” mà người ta thường nói tới nói lui về chính họ, nào là họ là tội nhân như thế nào, đi vào từng chi tiết và nói về sự rác rưởi của họ, sự phản nghịch của họ, và sự trụy lạc của họ. Họ thường chấm dứt bằng lời nói – “và rồi tôi đã tin nhận Chúa Giê-su”. Họ đóng Chúa Giê-su theo sau như là suy nghỉ sau cùng. Họ khoe khoang về chính mình họ trong năm phút, tự hào về đời sống cá nhân họ – nhưng họ chỉ có một hoặc hai giây để làm vinh hiển đến Chúa Giê-su Christ! Những bài làm chứng như thế làm tôi phát bệnh! Và tôi nghĩ Đức Chúa Trời thất vọng vì họ!

“Ai khoe mình, hãy khoe mình trong Chúa” (1 Cô-rinh-tô 1:31).

Bạn phải có nhiều thì giờ để nói khi bạn làm chứng về sự vinh hiển của Đấng Cứu Chuộc bạn! Bạn phải nên nói về sự khôn ngoan, sự công bình, sự nên thánh, và sự cứu chuộc bạn có trong Chúa Giê-su Christ! Bạn phải nói nhiều và nhiều hơn nữa về sự vinh hiển của Đấng Cứu Chuộc và là Chúa của bạn.

Bây giờ tôi có vài lời để nói với những ai chưa được cứu. Bạn có muốn đến với Chúa Giê-su và nhận được những phước hạnh nầy không? Chúa Giê-su sẽ cứu bạn ngay sau khi bạn tin nhận Ngài. Huyết của Ngài sẽ bôi xóa mọi tội lổi của bạn. Bạn có muốn đến với Ngài không? Hay là bạn cứ mãi từ chối Ngài và cứ tiếp tục trong sự nghèo nàn tâm linh cho đến khi bạn rất là ngạc nhiên khi thình lình bị rơi vào hồ lửa Địa Ngục đang mở rộng? Câu trả lời của bạn là gì?

(KẾT THÚC BÀI GIẢNG)
Bạn có thể đọc những bài giảng của Tiến Sĩ Hymers bằng tiếng Việt hằng tuần trên
trang mạng tại www.realconversion.com. Bấm vào “Bài giảng bằng tiếng Việt.”

Bạn có thể gởi điện thư bằng tiếng Anh cho Tiến Sĩ Hymers tại rlhymersjr@sbcglobal.net
hoặc bạn có thể gởi thư về địa chỉ P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Hoặc gọi điện
thoại cho ông tại số (818) 352-0452.

Những bài giảng viết tay nầy không có bản quyền. Bạn có thể dùng họ mà không cần có sự
cho phép của Tiến sĩ Hymers. Nhưng mà tất cả thông điệp qua video đã có bản quyền, và
chỉ được sử dụng khi nào có xin phép.

Đọc Kinh Thánh Trước Bài Giảng bởi Mục sư: 1 Cô-rinh-tô 1:26-31.
Đơn Ca Trước Bài Giảng bởi Ông Benjamin Kincaid Griffith:
“Tất cả Tôi Cần ‘All I Need’” (vô danh).


DÀN BÀI CỦA

TẤT CẢ TÔI CẦN LÀ CHÚA GIÊ-SU

bởi Tiến sĩ R.L. Hymers, Jr.

“Vả, ấy là nhờ Ngài mà anh em ở trong Đức Chúa Giê-su Christ, là Đấng mà Đức Chúa Trời đã làm nên sự khôn ngoan, sự công bình, sự nên thánh, và sự cứu chuộc cho chúng ta; hầu cho, như có lời chép rằng: Ai khoe mình, hãy khoe mình trong Chúa” (1 Cô-rinh-tô 1:30, 31).

(I Corinthians 1:26-29)

I.   Thứ nhất, đặc ân được kéo đến với Chúa Giê-su Christ, Ô-sê 11:4;
Giăng 6:44; Ê-phê-sô 2:6; 2 Phi-e-rơ 2:5; Gia-cơ 4:9-10;
Ma-thi-ơ 22:14.

II.  Thứ hai, sự chuẩn bị đầy đủ cho những ai ở trong Chúa Giê-su
Christ, Châm-ngôn 1:7; Ê-phê-sô 1:6, 7; Khải-Huyền 12:11;
2 Cô-rinh-tô 5:17; Rô-ma 8:23; 1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:16-17.

III. Thứ ba, sự ca ngợi chúng ta dành cho Chúa Giê-su Christ, là Đấng
cứu vớt và chu cấp cho chúng ta, 1 Cô-rinh-tô 1:31.